Vài ngày sau, hạt giống nẩy mầm. Nhìn thấy vườn rau, Diệp Thanh Linh khôngtự giác nhớ đến lúc cùng bọn Thượng Quan Sở trồng rau.
Cô mới đến đây ba tháng, đứa nhỏ bảy tháng, bụng rất lớn, đi đường cũngcó chút không tiện. Bây giờ cô tưới rau cũng không được, mỗi lần chỉ cóthể đứng một bên cạnh nhìn Lãnh Thần.
Có rau dưa phát triển rất nhanh, bây giờ gần như có thể hái xuống ăn rồi.
Diệp Thanh Linh vuốt ve bụng, dạo gần đây cảm thấy đứa nhỏ quẫy đạp hình như rất bất an. Nhìn Lãnh Thần hái rau dưa xuống kích động đi đến trước mặt cô nói: "Tôi muốn đi kiểm tra."
Lãnh Thần cầm rau, dừng một chút, cười nói: "Xem, rau này rất tươi, hôm nay chúng ta có thể ăn rau tự mình trồng."
"Đứa nhỏ động rất kỳ quái." Diệp Thanh Linh bình tĩnh nhìn Lãnh Thần.
Lãnh Thần vẻ mặt cười, giống như không có nghe thấy lời cô, cầm chặt cổ tay trái của cô, nói: "Chúng ta trở về, nấu cơm."
Diệp Thanh Linh bất động, thanh âm trở nên lạnh lùng, "Tôi muốn đứa nhỏcó thể khỏe mạnh trưởng thành." Mấy tháng như vậy chưa kiểm tra thaiphụ, cô rất lo lắng, nơi này trừ cô ra, đến một người phụ nữ cũng khôngcó, cô cho dù có nghi vấn cũng không biết hỏi ai.
Lãnh Thần buông lỏng tay ra, bất đắc dĩ cười nói: "Được, ngày mai phải đi." Nói xong lại nói: "Bây giờ có thể trở về chứ!"
"Ừ." Diệp Thanh Linh thản nhiên cười, đi theo Lãnh Thần trở về .
Trở lại nhà, Lãnh Thần bắt đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-quyen-ru-cua-thu-linh-ba-dao/2015976/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.