Thượng Quan Sở nham hiểm liếc mắt nhìn Nhạc Nhạc một cái, “Sợ chết? Vậy thì ởlại, đừng có rời đi.” Nói xong bước ra khỏi nhà nông.
Nhạc Nhạc cười diễu, bước theo đuôi, cười nói: “Cậu có vợ đẹp con thơ còn chưa sợ chết, tôi sợ cái gì?”
Thượng Quan Sở nhẹ cong môi, “Đây mới là phong cách của cậu.”
Những người khác không chút đắn đo, đi theo Thượng Quan Sở ra khỏi nhànông, khi tất cả bọn họ đều bình an ra khỏi nhà nông, hơn nữa còn bìnhan than nhiên đi đến bên cạnh chiếc xe, nhà nông vẫn an lành đứng ở đàng kia, vôn không hề có nổ mạnh.
Bị 2 anh em trong bang Sở trói lại Dịch Hiểu Huyên không thể tin đượcnhìn ngôi nàng nông thôn, nói: “Không, không thể được. Các người đã làmgì? Rõ ràng bọn họ đã gài thuốc nổ, sao lại không nổ chứ?”
Ba người Bách Sự Thông cười hì hì trả lời: “Vài quả bom đã nghĩ làm khso chúng tôi, cô cho răng danh xưng Bách Sự Thông của chúng tôi là giảhả!”
Bách Sự Thông? Cho đến bây giờ Dịch Hiểu Huyện cũng chưa từng nghe quangười có danh xưng như vậy, vẻ mặt khinh bỉ nói: “xí! Bách Sự Thông cáigì, không phải là chỉ mở vài quả bom thôi sao.”
3 người Bách Sự Thông nghe xong, liền muốn ra tay trừng trị Dịch HiểuHuyên, Thượng Quan Sở nhẹ nhàng quét mắt liếc 3 người một cái, 3 ngườilập tức dừng lại động tác, cảnh giác đánh giá 4 phía, sau vài giây, bangười đồng thời nói: “Thiếu gia Sở, không ổn! Xung quanh có người maiphục.”
Thượng Quan Sở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-quyen-ru-cua-thu-linh-ba-dao/2015964/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.