"Này, anh tên gì?" Giọng điệu phách lối cùng ngang ngược của cô vang lên, cực kì tự nhiên, một chút cũng không có vẽ lúng túng, cho tới bây giờ chưa có cô gái nào dám nói chuyện như vậy với Kha Trạch Liệt, cô gái này! Cần ăn đòn!
Lâm Nhược hài lòng nhìn người đàn ông trước mặt, khóe miệng nở ra nụ cười gian ác, thần thái lộ ra một cổ tà khí. Mặt mày khẽ cong, nụ cười nhất thời xinh đẹp như đóa hoa bách hợp thuần khiết, một mùi hương thoang thoảng xuất hiện quanh cô.
Dáng người Châu Âu cao lớn đầy phong độ, gương mặt góc cạnh cùng hai đường mày kiếm như là cố ý vẽ rồng điểm mắt lên khuôn mặt anh, sống mũi cao thẳng vừa đúng, hé ra đôi môi khẽ mím, có vẽ như rất bất mãn. Quan trọng là khí chất toàn thân anh tựa như Tu La đến từ Địa ngục, đem mọi người trong nháy mắt giết chết, duy trì còn dư một người, người kia chính là người anh muốn bảo vệ.
Kha Trạch Liệt tăng nhanh tốc độ, một đạo bóng đen tiến tới, nhanh chóng xuất hiện bên người Lâm Nhược, đem Lâm Nhược đang lắc lắc lư lư ôm vào lòng, mập mờ hướng đến tai cô, giọng nói trầm thấp vang lên lại thổi luồng nhiệt khí vào gò má cô, da mặt dày nổi danh như Lâm Nhược lúc này cũng đỏ lên lan đến cổ , "Kha Trạch Liệt, cô nhớ cho tôi!".
Tròng mắt khẽ nâng, mặc dù người đàn ông này có thể đầu độc lòng người, nhưng Lâm Nhược há có thể bị quyến rũ, cô nhìn anh như thợ săn thấy con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-on-ton-cua-trung-ta/70814/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.