Lâm Nhược thấy Ngụy Khải chẳng có chút để ý nào đến chuyện vừa rồi, vẫn còn rất tự nhiên bật cười, trên gương mặt của Lâm Nhược cũng xuất hiện một phần thoải mái mỉm cười, có lẽ là mình nghĩ nhiều thôi. Ngụy Khải không phải là người quá để ý như vậy, cô vẫn luôn biết điều đó.
Lâm Nhược cũng lấy lại nụ cười nhàn nhạt, ngoài miệng không lên tiếng nói một câu nào nữa. Âm thanh sang sảng dứt khoát của Kha Trạch Liệt từ sau lưng truyền đến: "Lâm Nhược, anh chuẩn bị xong rồi, em cũng chuẩn bị một chút đi, nhìn em thật xấu, cũng có thể sánh ngang với tên ăn mày rồi đấy."
......
Cái tên Kha Trạch Liệt rắn độc này một chút cũng không thay đổi, khóe miệng Lâm Nhược khẽ nhếch lên một tia mỉm cười thản nhiên, cười xoay mặt nghênh đón Kha Trạch Liệt, thái độ thoải mái mà lạnh nhạt, "Em đây cũng đã có nơi có chốn rồi, xấu xí một chút thì có quan hệ gì?"
Một màn ngây thơ trên gương mặt mỹ lệ kia tựa như chắp bút hoạ long điểm tình, khiến Lâm Nhược xem ra đặc biệt xinh đẹp. Lâm Nhược làm bộ dáng nũng nịu mà Ngụy Khải chưa từng thấy qua, biết Lâm Nhược muốn cùng Kha Trạch Liệt ra ngoài, trong mắt Ngụy Khải xuất hiện một vẻ cô đơn, khóe miệng nhếch lên, kéo ra một ý mỉm cười nhạt nhẽo, "Chủ tịch, cô có việc vội phải đi, tôi cúp."
Lâm Nhược gật đầu một cái, tròng mắt nhìn Ngụy Khải, giống như lo lắng cái gì, đột nhiên mở miệng: "Ngụy Khải, đã có ai từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-on-ton-cua-trung-ta/3064318/chuong-76-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.