Bụp.
_ Hey, Tiêu Lạc !
Vương Tư Truy bất thình lình vỗ mạnh lên vai Tiêu Lạc, thoáng chốc cô giật thót người vì hành động của anh ta.
_ bác sĩ Vương ?
_ Hầy, đừng xưng hô một cách xa lạ vậy chứ hãy thử gọi tên tôi đi
_ Hở ?
Tiêu Lạc có một chút ngờ vực nhìn Vương Tư Truy, sao hôm nay anh ta có vẻ thánh thiện quá vậy ? nhưng vài giây sau cô không ngờ đến anh ta còn biết dùng chiêu trò ánh mắt cún con ra nhìn cô khiến Tiêu Lạc không tài nào nỡ từ chối.
_ Thôi vậy, Vương Tư Truy
_ Tạm được đấy chứ, nhưng mà cô đang làm gì trong đây vậy ?
Chậc, mắt anh ta có vẻ để đàng sau hay gì ? bộ không thấy trên tay cô đang cầm cái ly nước lọc sao mà còn hỏi thừa thãi, nhưng vì muốn anh ta bẻ mặt nên đành đanh giọng trả lời.
_ Tôi đang uống nước
_ Ò haha !
Lúc này anh ta mới phát giác ra bản thân đang quá dư thừa vội đưa tay gãi gãi đầu cười trừ. Không bao lâu sau đó thì phía trong phòng bếp truyền đến giọng nói vui vẻ của Tiêu Lạc và Vương Tư Truy.
Lăng Bạch Ngôn ngồi trong phòng khách đọc sách, cơ mà nói là đọc sách nhưng anh không tài nào chuyên tâm vào chúng vì tai vẫn nghe thấy tiếng của hai người họ, lòng Lăng Bạch Ngôn giờ đây đã ứa hết cả gan.
Không thể nào nhịn được mà hai tay Lăng Bạch Ngôn siết chặt thành quyền, bất ngờ anh đứng phắt dậy phừng phừng đi đến phòng bếp đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-dang-thuong-cua-lang-tong-bang-lanh/274212/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.