(3)
Trong lúc hầu lạ Tiêu Dực tắm, Tần Lam đã nhân cơ hội mà lấy lòng anh. Thấy anh hài lòng rồi thì cô mới tiếp tục đưa ra thêm một đề nghị nữa:
- Thống soái, nhưng mà em đi học cần phải nộp học phí, anh có thể... giúp em được không?
Sau khi gả vào phủ thống soái, cô và nhà họ Vân cũng không còn có liên quan gì tới nhau nữa, những chuyện về tiền bạc thế này cô bất đắc dĩ phải nhờ tới Tiêu Dực thôi. Anh là một người hào phóng, chắc sẽ đồng ý.
Tiêu Dực nghe xong yêu cầu này của Tần Lam, anh có hơi ngẩn người ra một chút. Trước giờ anh chưa từng để tâm tới mấy vấn đề này, phụ nữ ở trước mặt anh đều phải phục tùng vô điều kiện.
Bây giờ lại có cô gái nhỏ dám to gan như thế, hơn nữa để ý một chút thì anh mới nhận ra, cô thực sự còn rất nhỏ. Trong chốc lát, anh lại cảm thấy buồn cười, giống như bản thân là cha của cô vậy.
Trước giờ anh mua trang sức, y phục, nhà cửa cho phụ nữ, nhưng chưa từng có ai đưa ra đề nghị muốn anh nộp học phí cả. Chỉ có một mình Tần Lam cô mới mang lại cho anh một cảm giác mới mẻ mà trước đây anh chưa từng có.
Càng ngày anh càng cảm thấy cô gái nhỏ trước mặt mình quả thật rất thú vị.
Tiêu Dực lại xoa đầu cô, anh chưa vội đồng ý yêu cầu của cô mà ngược lại cất giọng hỏi:
- Muốn đi học lắm sao?
Tần Lam lập tức gật đầu. Trước đây trong mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-cua-thong-soai-dai-nhan/271384/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.