Mới sáng ra đã nghe thấy tiếng của Tiểu Ân, cô ta đến nhà hắn khóc lóc mà nói
“Em sắp phải đi nước ngoài du học rồi nên không thể bên cạnh anh được nữa anh nhớ phải giữ gìn sức khoẻ đấy”
“Cảm ơn cô đã quan tâm, tôi cũng chúc cô đu bình an mà ở bên đấy luôn cũng được”
Rồi hắn trở về phòng không đoái hoài đến cô ta nữa, thấy hắn lạnh lùng như vậy cô ta liền với theo nói
“Sao anh lạnh lùng với em như vậy, đã không buồn thì thôi còn bày ra vẻ mặt vui mừng nữa”
Cô ta tức giận bỏ về thấy Anh Nhiên đứng đó liền ghét bỏ nói
“Cô coi chừng tôi đó”
Anh Nhiên đứng đó chẳng hiểu gì nãy giờ cô có làm gì đâu đúng là kì lạ.
Nhìn vẻ mặt của cô ta ai cũng không nhịn được cười cuối cùng cô ra cũng không đến đây nữa sẽ bớt phiền phức hơn.
Kì nghỉ lễ đã kết thúc, hôm nay là ngày Anh Nhiên trở lại trường người đầu tiên cô gặp không phải là Tiểu Nhu mà là Vương Quang, hắn ta kéo cô đến một chỗ khuất người cô ghét bỏ gỡ tay hắn ra nói
“Anh kéo tôi ra đây làm gì chúng ta chẳng có gì để nói với nhau cả”
“Tôi đang cho em cơ hội quay về bên cạnh tôi đấy”
“Anh bị ảo tưởng à, anh nghĩ tôi sẽ quay lại với anh sao, đúng là trơ trẽn mà”
“Chẳng lẽ em nghĩ em sẽ được lên làm Lãnh phu nhân sao, đừng có trèo cao mà ngã đau”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-cua-ong-trum-mafia/2847909/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.