Lúc này, Diêm Vương ngồi ở trên cao mới lên tiếng, âm thanh trầm ấm đến mê người nhưng lại toát ra vẻ lạnh lẽo, lạnh đến thấu xương thịt.
" Đưa xuống tầng mười một! Chiên trên chảo nóng bốn mươi chín ngày, róc thịt, chặt tay. Sau khi chịu đủ hai trăm ngày thì cho chuyển kiếp thành súc sinh! "
Lưu Phán Quang nhanh chóng ghi chép vào sổ.
Sau khi người đàn ông kia bị quỷ sai kéo đi, Diêm Vương chống tay dựa lên bàn nhìn người bên cạnh.
" Vẫn chưa kiềm chế được sao? "
Lưu Phán Quang mắt vẫn nhìn chăm chăm vào cuốn sách dày trên tay mình, gật nhẹ đầu.
" Dẫu sao thì ta cũng là một đóa tuyết liên hóa thành, vẫn mang trong người cảm xúc, sự thấu hiểu của thế gian. Mặc dù đã làm việc này lâu đến mức không nhớ nổi, nhưng đứng trước những việc như thế này, vẫn là khó mà kìm lòng được! "
Diêm Vương nghe thấy vậy mà bật cười một cái: " Cho dù là như vậy thì cũng phải cố mà kìm chế thôi! Đây cũng không phải là lần đầu tiên ngươi gặp qua loại chuyện này! "
Lưu Phán Quang vẫn không thèm liếc mắt lấy người bên cạnh: " Đúng là như vậy! Nhưng ta không giống như ai kia, được sinh ra từ cục đá dưới âm giới, không có cảm xúc! Cho nên mới bị....."
Mới nói được nửa câu, Lưu Phán Quang đã dừng lại, ánh mắt hướng về phía của Ngọc Trúc đang bước từ ngoài cửa vào.
Không giống như bên ngoài âm u và lạnh lẽo, bên trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-cua-diem-vuong-dai-nhan-/3443530/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.