Trên mặt Phượng Cừ đầy vẻ nghi hoặc, nhưng mà bây giờ đã không còn có phương pháp nào khác để giải quyết nữa rồi. “Dùng mối quan hệ của anh cho người điều tra xem Cố Nhiễm Nhiễm và Đường Tâm Nhan rất cuộc là đang ở chỗ nào? Tôi muốn đi tìm bọn họ giáp mặt hỏi cho rõ ràng.” Lúc này đây, Phượng Cừ thật sự rất sốt ruột, nhanh chóng để cho người đại diện của mình đi làm chuyện này. Đối mặt với sự lo lắng của anh ta, trong mắt người đại diện lộ ra một tia châm biếm. Sớm biết hôm nay là như vậy thì sao lúc trước lại làm? “Gọi điện thoại nhanh lên đi chứ, nhanh lên một chút.” Nhìn người đại diện vẫn mãi không có hành động gì, Phượng Cừ sốt ruột rống lên, anh ta đột nhiên nhận ra rằng những quyết định mà anh ta làm trong khoảng thời gian này thật sự là rất ngu xuẩn. “Được, tôi lập tức gọi điện thoại.” Người đại diện nhanh chóng bấm gọi cho bạn mình, dù sao ở trong ngành giải trí thì anh ta cũng có một số quan hệ nhất định cho nên rất nhanh anh ta liền thâm dò được tin tức của đoàn phim. “Anh… anh xác định đây là tin tức thật hay sao? Tại sao lại không công khai tuyên bố với bên ngoài?” Đại diện của Phượng Cừ không quá tin tưởng mà hỏi lại người bạn kia. Dù sao thì nếu như bộ phim này được quay lại thì người thê thảm nhất nhất định sẽ là Phượng Cừ. “Đương nhiên là chắc chắn chứ, qua một thời gian nữa sẽ tuyên bố với bên ngoài đấy, tôi thật thương cảm cho anh, lại mang theo một nghệ sĩ như vậy, hay là sớm bỏ anh ta đi, nếu không thì kiếp sống quản lý của anh cũng sẽ bị hủy diệt. Dù sao thì hiện tại trong giới giải trí, ai mà không biết anh ta là một người không giữ lời hứa.” Nghe được lời nói tràn ngập sự đồng tình của người bạn, trong lòng người đại diện thoáng qua một tia bất an. “Sao rồi hả? Có nghe ngóng được gì không?” Sau khi nhìn thấy người đại diện của mình cúp máy, Phượng Cừ lập tức gấp gáp hỏi. Vẻ bất an trong lòng lại nương theo sắc mặt càng lúc càng khó coi của người đại diện mà trở nên mãnh liệt hơn. Trên mặt anh ta lộ ra một tia châm biếm. “Một cơ hội tốt như vậy lại bị anh làm bể rồi.” Trong giọng nói của người đại diện lộ ra vẻ tiếc hận. Nghe được lời mà anh ta nói, sắc mặt Phượng Cừ lập tức trở nên khó coi. “Anh đã là người đại diện của tôi, còn nói tôi cái gì chứ, có phải là không muốn làm nữa phải không?” Phượng Cừ nổi giận khiển trách, vốn cũng coi như là một người đàn ông dịu dàng, nhưng mà bởi vì cảm tình liên tục bị xúc phạm, tính tình cũng biến thành kiểu khó làm cho người ta tiếp nhận. Người đại diện lạnh một tiếng, Phượng Cừ cứ uy hiếp như vậy đã nhiều lần lắm rồi, anh ta đã sớm không còn muốn để ý đến. “Xin lỗi nha, tôi đây hầu hạ anh không nổi nữa rồi, anh hãy tìm người đại diện khác có thể giúp anh xử lý mọi chuyện đi nhé.” Nói xong câu này, anh ta trực tiếp rời đi. “Chết tiệt.” Nhìn thấy anh ta rời đi, Phượng Cừ khẽ nguyền rủa một tiếng, trong giọng nói đầy vẻ tàn nhẫn làm cho người ta không rét mà run, sởn hết cả gai ốc. Sau khi người đại diện đi vài bước, đột nhiên dừng lại. “Thế nào hả, muốn ở lại bên cạnh tôi hay sao?” Nhìn thấy anh ta dừng bước, trên mặt của Phượng Cừ lộ ra một nụ cười đắc ý. “Tôi là nam thần đang nổi trong giới giải trí, thậm chí còn có công ty phim điện ảnh quốc tế mời tôi tham diễn, ở bên người tôi, sẽ có nhiều chỗ tốt đến nổi anh cũng không tưởng tượng nổi đâu.” Phượng Cừ dương dương tự đắc nói. Nhìn thấy bộ dạng vẫn còn chưa biết chuyện gì của Phượng Cừ, vẻ mặt còn rất kiêu ngạo, trên mặt người đại diện lộ ra vẻ đồng tình. “Phượng Cừ, quý trọng vị trí trong làng giải trí bây giờ của anh đi, tôi dám cam đoan không mất bao lâu nữa, anh sẽ bị đá khỏi ngành giải trí một cách triệt để, dù sao thì một người mà danh tiếng không tốt, sớm muộn gì cũng bị người ta phỉ nhổ.” Người đại diện nói. “Lời này của anh là có ý gì?” Sắc mặt Phượng Cừ khó coi, chạy đến trước mặt anh ta chất vấn. Vẻ mặt người đại diện đầy vẻ châm biếm. “Bộ phim này đã quay lại một lần nữa, bọn họ cũng đã tìm được nam chính mới, không lâu nữa sẽ công bố tin tức này, còn về phần anh, vì ngu xuẩn mà đi uy hiếp người ta nên đã bị đuổi ra khỏi cửa rồi.” Người đại diện kia đã quyết định không làm bên cạnh Phượng Cừ nữa, không thèm che giấu sự khinh miệt của mình đối với Phượng Cừ. “Không thể nào, tiền đầu tư vào bộ phim này nhiều như vậy, bọn họ làm như vậy thì sẽ bị tổn thất rất nhiều, không thể nào đâu.” Trên mặt Phượng Cừ đầy vẻ khiếp sợ. “Không thể nào à?” Người đại diện cười trào phúng. “Anh cho rằng ngọn núi lớn trên thương trường như Mặc Trì Úy sẽ để ý món tiền nhỏ nhoi như vậy hay sao? Anh ta đã nói chỉ cần là người phụ nữ của mình yêu thích thì anh ta sẽ toàn lực ủng hộ.” Người đại diện nói xong câu đó, vì đã đi theo Phượng Cừ một khoản thời gian, anh ta vẫn tốt bụng nói cho Phượng Cừ biết về địa chỉ mà người bạn kia nói cho mình. “Bọn họ bây giờ đang quay phim ở chỗ đó.” Nói xong anh ta cũng quay người rời đi, không quay đầu lại. Đáng chết mà. Sau khi nghe xong tin tức mà đại diện nói cho mình, tay Phượng Cừ nắm chặt thành quyền, hung hăng đánh lên xe một cái. Đường Tâm Nhan, cô muốn vứt bỏ tôi như vậy à? Không có cửa đâu. Phượng Cừ lập tức lên xe, nhanh chóng nổ máy, bằng tốc độ nhanh nhất đi đến nơi mà người đại diện đã nói cho mình. Bởi vì phải phong tỏa để quay phim cho nên Phượng Cừ chỉ có thể đứng ở bên ngoài, chờ đợi Đường Tâm Nhan. Thế mà anh ta chờ đợi cả một buổi chiều mà vẫn không thấy cô đâu. Điều này làm cho Phượng Cừ lo lắng không thôi. Mãi cho đến khi bầu trời tối đen, Phượng Cừ mới nhìn thấy xe bảo mẫu của Đường Tâm Nhan từ từ chạy đến. Anh ta lập tức xuống xe, chặn ở phía trước đầu xe. “Má ơi, anh ta bị điên rồi hay sao?” Cố Nhiễm Nhiễm đang lái xe, đột nhiên thấy Phượng Cừ chặn ngay phía trước thì nhanh chóng đạp phanh lại. Cô ấy không dám tưởng tượng nếu như lúc nãy cô không giẫm phanh kịp thì có phải sẽ… sẽ tông Phượng Cừ ngã luôn trên đất hay không? “Tớ đã sớm biết anh ta sẽ đến, chỉ là thật không ngờ vậy mà phải đợi đến vài ngày mới đến, xem ra anh ta đã không kìm được cơn giận rồi.” Đường Tâm Nhan ngồi ở trên xe, nhìn thấy vẻ mặt của Phượng Cừ, lo lắng vuốt vuốt của kính. “Nếu như cậu không muốn nói chuyện với anh ta, vậy thì tớ sẽ lập tức lái xe đi ngay.” Cố Nhiễm Nhiễm nhẹ giọng hỏi. “Sớm muộn gì cũng phải đối mặt thôi, không phải hay sao?” Đối với chuyện Phượng Cừ sẽ đến, Đường Tâm Nhan cũng đã từng nghĩ qua, cho nên cô cũng không hề nghĩ đến chuyện trốn tránh, trực tiếp mở cửa xe, ưu nhã bước xuống. “Anh Phượng, anh cản xe của tôi lại như vậy không cảm thấy có gì không ổn hay sao?” Đường Tâm Nhan vừa cười vừa nói, chẳng qua là trong nụ cười này lại lộ ra vẻ xa cách. “Anh Phượng? Cô… cô gọi tôi là anh Phượng?” Nghe Đường Tâm Nhan xưng hô như vậy, Phượng Cừ có chút không dám tin vào lỗ tai của mình. “Nếu không thì sao? Với mối quan hệ của hai chúng ta thì xưng hô như vậy đã là phù hợp nhất rồi.” Đường Tâm Nhan thản nhiên nói. Phượng Cừ hít sâu một hơi mới làm cho mình bình tĩnh lại được. “Tâm Nhan, sức khỏe của tôi đã tốt hơn rồi, cho nên có thể quay bổ sung các cảnh rồi, hơn nữa tôi cũng đã để cho người đại diện của mình dời lại các lịch trình kế tiếp, chỉ cần lần quay bổ sung này thành công thì tôi cũng thấy thỏa mãn rồi.” Phượng Cừ đã không còn hơi sức đâu mà đi để ý xưng hô của Đường Tâm Nhan với mình, anh ta sốt ruột nói. Đường Tâm Nhan hừ lạnh một tiếng. Nhìn thấy dáng vẻ lo lắng của Phượng Cừ, trên khuôn mặt xinh đẹp của cô lộ ra vẻ châm biếm. “Việc hợp tác của chúng ta đã kết thúc rồi, tất cả thù lao đóng phim không phải anh đều đã nhận được rồi hay sao? Cho nên sẽ không có bất kỳ việc quay bổ sung nào xảy ra ở đây cả, chẳng qua là thật xin lỗi nha, tôi đã quay phim cả ngày hôm nay, có chút mệt mỏi, muốn trở về nghỉ ngơi một chút.” Đường Tâm Nhan nói xong câu này liền nhanh chóng lên xe. “Đường Tâm Nhan, cô không thể đi.” Nhìn thấy cô sắp đi, dưới tình thế cấp bách, Phượng Cừ liền dùng sức nắm lấy cổ tay cô.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]