Edit: Ngọc Hân – Diễn đàn “Ông nội đâu?” Tô Đậu từ trong phòng bếp đi ra, không nhìn thấy hai ông cháu ông cụ Thi đâu, lúc cô trốn trong bếp có loáng thoáng nghe được câu chuyện của ông cụ Thi, cố nén vẻ mặt buồn rầu: “Chú hai, không sao chứ?” “Không sao, ăn cơm đi!” Vẻ mặt Thi Cảng Bác căng thẳng, không muốn nói về thân thế mình không tốt đẹp gì của mình, bàn tay đưa tới kéo Tô Đậu về phía mình, sau đó đi về phía phòng ăn. Trong bữa cơm, Thi Cảng Bác lặng lẽ ăn cơm, bộ dạng Tô Đậu muốn nói rồi lại thôi, thật vất vả nhanh chóng kết thúc bữa cơm tối ngột ngạt tĩnh lặng, thừa dịp Thi Cảng Bác dọn dẹp bát đũa, Tô Đậu ngăn động tác anh lại, nói: “Chú hai, chú muốn đoạn tuyệt quan hệ với ông nội?” Luôn có suy nghĩ đơn thuần Tô Đậu không đành lòng với kết cục của bố con anh, vội vàng khuyên nhủ: “Chú hai, cháu không đáng giá để chú lạnh lùng quyết định đoạn tuyệt với ông nội đâu.” “Em đáng giá!” Thi Cảng Bác để bát xuống bàn, đi tới trước mặt Tô Đậu, nâng mặt cô lên để cô nhìn rõ thâm tình không hối tiếc trong đôi mắt chim ưng, “Tôi có em là đủ rồi.” Được rồi, anh có Tô Đậu là đủ rồi, chỉ cần có cô bé đáng yêu như này theo bên cạnh cả đời, thì chống lại cả thế giới cũng không hối tiếc! “Chú hai!” Tô Đậu nhón chân lên, cảm động dâng lên môi mềm của mình, Thi Cảng Bác cúi người lập tức hôn lên đôi môi yêu kiều thơm tho, trằn trọc bú, mút, Tô Đậu cũng xúc động dời sống lấp bể đòi hỏi, khiến cả hai thở hồng hộc, “Đậu Đậu chỉ cần chú hai, nơi nào có chú hai thì có Đậu Đậu.” Những lời này giống như một lời cam kết, xua tan âm u trong lòng Thi Cảng Bác. Môi mềm lại bị đoạt lấy lần nữa, lúc này nụ hôn rất nóng bỏng mang theo đói khát, Thi Cảng Bác vừa hôn vừa vuốt ve cơ thể Tô Đậu cách quần áo, đầu ngón tay giống như điện khiến Tô Đậu run rẩy, con ngươi dần trở nên mê ly, thân thể cọ xát lẫn nhau tản ra hơi nóng rực, thân thể quen được người đàn ông vuốt ve, Tô Đậu không thể dừng lại ở sự đụng chạm của người đàn ông, cô muốn… Muốn được nhiều hơn nữa! “Chú hai, cháu nóng quá….” Thân thể giống như có cây đuốc thiêu đốt cháy rừng rực. lê quý đônn Thi Cảng Bác hôn nhẹ lên môi xinh đẹp của Tô Đậu, lúc dục vọng còn chưa bộc phát, anh dừng lại mọi động tác, nói: “Ngoan, vào phòng tắm….” “Chú hai, chú không muốn hả?” Tô Đậu vội vàng luống cuống cắt ngang lời Thi Cảng Bác, cô nói không muốn ư, sao Thi Cảng Bác lại không muốn cơ chứ, anh vẫn luôn đè nén, luôn kiềm chế, vấn đề là cô bé này một chút cũng không hiểu anh! “Chú hai muốn em sắp điên rồi, sao có thể không muốn.” Lần nào cũng đều dừng ở khúc quan trọng, anh không phải là Liễu Hạ Huệ, anh lo lắng cô hoảng sợ, cho nên vẫn cố kìm nén, khắc chế dục vọng gần như sắp bùng nổ. “Chú hai, muốn cháu đi!” Hạ thân Tô Đậu khó chịu, cần khẩn nói, Thi Cảng Bác còn chưa mất hết lý trí vội đẩy người đang cọ xát mình ra xa hai centimet, nói: “Ngoan, trở về phòng!” “Không muốn, cháu muốn chú hai!” Lúc này Tô Đậu bị dục hỏa thiêu đốt toàn thân, lý trí đã bùng nổ, sao Thi Cảng Bác đẩy đuổi cô, thân thể Tô Đậu như bạch tuộc cuốn lấy anh không thả, không thành thạo không có phương pháp cọ xát khiến hô hấp Thi Cảng Bác cứng lại, cuối cùng lý trí bị ném lên chín tầng mây. Tô Đậu bị ôm lấy, chớp mắt đã bị đặt trên giường lớn, Thi Cảng Bác lập tức đè lên người, hôn lên bờ môi mềm, bú mút làn môi xinh đẹp, hai tay không nhàn rỗi, bắt đầu vuốt ve cách quần áo như trước. Tô Đậu thoải mái rên lên một tiếng, trong con ngươi có luồng khí nóng mờ mịt, ngón tay thon dài của anh cởi nút áo, Thi Cảng Bác dời trận địa đánh úp về phía hai viên đậu đỏ kia, sau đó trằn trọc bú, xoay vòng….
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]