Biên soạn: Đức Uy - truyentop.net
Vô luận là Tư Minh Lễ, Tư Dật Khiêm hay là tên côn đồ ở hiện trường cùng lính đánh thuê, toàn bộ cũng không ngờ tới lại có thể có người đủ khả năng cưỡng ép xông tới.
Ngay cả Diệp Oản Oản cũng đều ngẩn ra, sau nghe được hai tên nam nhân áo đen kia cung cung kính kính tiểu nãi oa kia là "Thiếu chủ", thần sắc càng thêm kinh ngạc.
"Tất cả đều ngớ ra đó làm cái gì, còn không nhanh bắt bọn hắn lại cho ta!" Tư Minh Lễ rống to.
Đáng chết, làm sao có thể sẽ có người có thể tiến vào nơi này? Bọn họ nhìn một hồi lâu, phát hiện đối phương chẳng qua chỉ là hai người mà thôi…
8 phần 10 là chui vào chỗ hổng của phòng vệ! Cái đám ăn không ngồi rồi này, rốt cuộc là đang làm cái gì!
Đường Long nhìn thấy hai người đang cung kính đứng trước mặt đứa bé trai, sắc mặt đại biến, lúc này hạ lệnh: "Người của Long Âm nghe lệnh, tất cả đều không được phép ra tay!"
Mấy tên lính đánh thuê đang muốn công kích, nghe được đội trưởng lên tiếng, nhất thời dừng động tác lại.
"Đường tiên sinh, ngươi thế này là có ý gì?" Tư Dật Khiêm sắc mặt khó coi mà mở miệng.
Đường Long ung dung thong thả mở miệng: "Không có ý gì, bất quá cần bảo đảm sự an toàn cho thành viên của đội lính đánh thuê chúng ta. Chúng ta tuy sẽ cố hết sức hoàn thành nhiệm vụ, nhưng chưa bao giờ không sợ hy sinh, huống chi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngot-ngao-co-chut-bat-luong/3134895/chuong-912.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.