Biên soạn: Đức Uy - truyentop.net
"Quách đội phó, nhanh giết bọn họ!" Tâm phúc của Tư Minh Lễ lạnh giọng quát lên.
"Hắc hắc, yên tâm đi, mấy tên tiểu tạp ngư mà thôi." Quách Địch cười lạnh mở miệng.
"Bạch!"
Cơ hồ chỉ trong chốc lát, Quách Địch lập tức tiến lên, trường đao trong tay hướng về phía nam tử gầy gò chém ngang xuống. Quỹ đạo trường đao chém xuống, đúng là muốn chém nam tử gầy gò từ chính giữa đứt ra làm đôi.
Nhưng trong nháy mắt khi trường đao của Quách Địch chém xuống, thân hình nam tử gầy gò lại dịch về bên trái, phong khinh vân đạm, trong nháy mắt đã tránh thoát một đao này của Quách Địch.
"Tiểu tạp chủng, vận khí của ngươi ngược lại không tệ!" Quách Địch hừ lạnh một tiếng, sử dụng khí lực toàn thân. Trường đao phá vỡ hư không, vang lên một trận thanh âm xé gió.
Nam tử gầy gò mặt không biểu tình, trong mắt thoáng qua một vẻ không thú vị.
Đúng vào lúc này, nam tử gầy gò vẫn chắp hai tay sau lưng, cuối cùng cũng lướt tới.
"Cheng!"
Âm thanh nghe như tiếng kim loại va vào nhau truyền khắp toàn trường.
Vào giờ phút này, mọi người tại đây đều hoàn toàn đờ đẫn tại chỗ, nhất là nam tóc dài cùng nam râu hai người, con ngươi đột nhiên rụt lại một hồi, mặt hiện lên ra thần sắc quỷ dị khó tin.
Ngay cả Diệp Oản Oản, cũng không nhịn được thần sắc hơi đổi.
Vào giờ phút này, mọi người chỉ thấy, tại thời điểm Quách Địch một đao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngot-ngao-co-chut-bat-luong/3134893/chuong-913.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.