Biên soạn: Đức Uy - truyentop.net
---
Chẳng qua Thất Tinh ở bên cạnh, nhẹ giọng hướng về Bắc Đẩu nói: "Đoạn ghi âm này nếu như đem một bản sao đưa cho Phong tỷ làm chứng cứ, giao cho các cơ quan liên quan, người ta nghe xong đoạn ghi âm này sẽ nghĩ như thế nào?"
"Không biết!" Bắc Đẩu lắc đầu một cái.
"Loại ghi âm này, chỉ có thể được coi như là ép cung để ngụy tạo bằng chứng. Mà nếu như Hoàng Minh Khôn và Lương Mỹ Huyên dùng phương thức tán gẫu lỡ miệng tiết lộ, sẽ là hoàn mỹ!" Thất Tinh giải thích.
...
"Dựa theo lời ta nói mà làm, sau đó, các ngươi sẽ có thể ngủ ngon giấc, biết chưa?" Tam trưởng lão nhìn về phía Hoàng Minh Khôn và Lương Mỹ Huyên, chợt bảo người thả bọn họ xuống.
Thời khắc này, phòng tuyến tâm lý của Hoàng Minh Khôn và Lương Mỹ Huyên đã sớm sụp đổ.
"Hoàng... Hoàng Minh Khôn, anh nói xem, thời điểm ban đầu, chuyện chúng ta mời người giết chết Diệp Thiệu An, hơn nữa còn giá họa cho Diệp Mộ Phàm và Diệp Thiệu Đình… Sẽ không bị bại lộ chứ?"
Lương Mỹ Huyên cố hết sức nén cơn buồn ngủ, nói với Hoàng quản gia.
Hoàng Minh Khôn: "Yên tâm đi... Sẽ không! Chuyện này kín như áo trời, ai cũng không có khả năng phát giác ra. Diệp Mộ Phàm và Diệp Thiệu Đình hai thằng ngu kia, đáng đời bọn chúng! Cả nhà bọn chúng, tất cả đều là một lũ ngu xuẩn...
Một nhà này, nghĩ cũng thật là mắc cười. Năm đó chính Diệp Thiệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngot-ngao-co-chut-bat-luong/3133268/chuong-1755.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.