Biên soạn: Đức Uy - truyentop.net
---
Diệp Oản Oản mở bản ghi âm ra, nghe đoạn đối thoại giữa Lương Mỹ Huyên và Hoàng Minh Khôn.
Chỉ riêng một đoạn ghi âm này, đã đủ để chứng minh Diệp Mộ Phàm và Diệp Thiệu Đình trong sạch, mà Hoàng Minh Khôn và Lương Mỹ Huyên hai người, số kiếp đã định.
"Tam trưởng lão, ông làm như thế nào để cho bọn chúng mở miệng?"
Giờ phút này, Diệp Oản Oản nhìn chằm chằm Tam trưởng lão, thần sắc hết sức tò mò.
Loại ghi âm này, Lương Mỹ Huyên và Hoàng Minh Khôn không có khả năng sẽ không biết điều này mang ý nghĩa gì. Cho dù có người dùng đao gác ở trên cổ bọn họ, hai người cũng không nên nói ra mới đúng!
Nếu như Diệp Oản Oản là Hoàng Minh Khôn hoặc là Lương Mỹ Huyên, nàng tuyệt đối không có khả năng nói ra nửa chữ. Bởi vì nói cũng chết, không nói cũng chết, vậy tại sao mình phải nói?
Nghe Diệp Oản Oản nói vậy, còn không đợi Tam trưởng lão nói gì, Bắc Đẩu nhanh chóng vọt tới, nhìn về phía Diệp Oản Oản, vội vã mở miệng nói: "Phong tỷ, đệ cho tỷ biết, Tam trưởng lão này, sau khi trói Lương Mỹ Huyên và Hoàng Minh Khôn đi, đem đồ ăn thức uống ngon lành chiêu đãi, không đánh cũng không chửi, chỉ không cho Hoàng Minh Khôn và Lương Mỹ Huyên đi ngủ. Dùng cái kẹp kẹp mí mắt của hai người lại, còn thả một ít thuốc ngủ trong nước uống của bọn họ. Hoàng Minh Khôn và Lương Mỹ Huyên buồn ngủ quá đỗi, vì muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngot-ngao-co-chut-bat-luong/3133266/chuong-1756.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.