Biên soạn: Đức Uy - truyentop.net
---
Bắc Đẩu mới vừa bật đèn xe lên, chợt nhìn về phía xa xa, dụi dụi cặp mắt, mặt đầy thần sắc không thể tin.
"Con bà nó! Nam nhân kia không phải là Tu La Chủ sao?"
Một giây kế tiếp, Bắc Đẩu trong nháy mắt đứng thẳng lên, chỉ nam nhân đằng xa và nói.
Nhắc tới Tu La Chủ, chính cả Diệp Oản Oản cũng cảm thấy kinh ngạc, lập tức nhìn về phía Bắc Đẩu vừa chỉ.
Xa xa, phụ cận Tư gia, một vị nam nhân ăn mặc tây trang màu đen, xuất hiện tại cửa Tư gia, chợt, xoay người rời đi, chỉ để lại một bóng lưng.
Nhưng chính là một cái xoay người này, Diệp Oản Oản cũng đã thấy rõ khuôn mặt của anh ta. Đúng như Bắc Đẩu từng nói, đúng là có tướng mạo giống Tu La Chủ như đúc, nhưng... tóc lại là màu đen.
"Tư Dạ Hàn..."
Trái tim Diệp Oản Oản khẽ nhảy lên, lẩm bẩm trong miệng.
"Không giống Tu La Chủ."
Thất Tinh ngồi ở bên ghế phụ, mặt không cảm xúc mở miệng nói: "Hai người quả là rất giống nhau, nhưng cách ăn mặc và thần thái đều không giống. Hơn nữa, tóc của người đàn ông kia là màu đen."
"Đuổi theo!"
Diệp Oản Oản lập tức hạ lệnh.
"Phong tỷ, yên tâm đi." Bắc Đẩu nổ máy, đạp chân ga, trong nháy mắt đuổi theo người đàn ông kia.
Nhưng mà, mắt thấy đã sắp đuổi kịp anh ta, nhưng anh ta lại xoay người đi vào trong hẻm nhỏ bên cạnh, trong chớp mắt đã biết mất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngot-ngao-co-chut-bat-luong/3133260/chuong-1759.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.