Biên soạn: Đức Uy - truyentop.net
---
Một nhà xưởng bỏ hoang nào đó ở khu Kinh Giao.
Lúc Diệp Oản Oản chạy đến, Đại trưởng lão và Tam trưởng lão vẫn còn đang tranh chấp. Một bên, trên mặt đất nằm một người, bộ dáng khoảng chừng 20 tuổi, phần trán bị vỡ chảy máu đầm đìa, không rõ sống chết, nằm hôn mê bất động.
Diệp Oản Oản nhìn lướt qua gã thanh niên trẻ tuổi ăn mặc thời thượng nọ, "Có chuyện gì xảy ra?"
Bắc Đẩu nhìn về phía gã ta, "Ồ, người này là ai vậy?"
Thất Tinh hơi nhíu mày: "Con trai của Liêu Hải Thành, Liêu Gia Kỳ."
Hắn đã sớm điều tra tất cả tài liệu của Hồng Hưng Hội, cho nên liếc mắt đã nhận ra người trên mặt đất.
Liêu Hải Thành là lão đại của Hồng Hưng Hội. Liêu Hải Thành có ba đứa con gái, một đứa con trai, Liêu Gia Kỳ là con trai nhỏ được sủng ái nhất của Liêu Hải Thành.
"A..." Thần sắc Diệp Oản Oản hơi có chút ngoài ý muốn. Không nghĩ tới, chỉ trong một chút thời gian ngắn ngủi vậy, Đại trưởng lão đã trói được con trai của Liêu Hải Thành mang tới đây.
Không đợi Đại trưởng lão mở miệng, Tam trưởng lão lập tức vội vã tố cáo: "Minh chủ! Đại trưởng lão hắn luôn mồm luôn miệng nói Hoa quốc là nơi tuân thủ pháp luật, nói tôi làm việc không ổn. Nhưng bây giờ, ban ngày ban mặt, chính hắn lại bắt cóc người trói tới đây!"
Đại trưởng lão nghe vậy, tỏ vẻ đầy khinh bỉ nhìn về phía Tam trưởng lão, lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngot-ngao-co-chut-bat-luong/3133259/chuong-1760.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.