Biên soạn: Đức Uy - truyentop.net
---
"Bóp gãy cổ của Thập Nhất?" Hứa Dịch kinh ngạc nhìn về phía Diệp Oản Oản. Oản Oản tiểu thư mà anh ta nhận biết, sẽ có thể nói ra được điều này ra khỏi miệng hay sao?
Nghe Diệp Oản Oản nói vậy, trong mắt của Thập Nhất hiện ra một vẻ khó tin, bao gồm cả gã đội trưởng Ám Vệ đang bóp cổ họng Thập Nhất, thần sắc cũng khẽ biến.
"Được, không nghĩ tới, một cô gái như ngươi lại có thể ác độc đến như vậy, không thèm quan tâm chút nào đến sự sống chết của đệ tử của mình. Đã như vậy, ta liền ở ngay trước mặt ngươi... cắt đứt cổ họng của hắn!"
Đội trưởng Ám Vệ dứt lời, từ bên hông lấy ra một con dao găm.
"Ngươi muốn giết thì hãy mau giết đi, lảm nha lảm nhảm làm cái gì cơ chứ. Hay là để ta giúp ngươi giết?" Bắc Đẩu ngáp một cái, giống như là đang nhìn trò khỉ.
"Giết đi!" Diệp Oản Oản nói.
Diệp Oản Oản dứt lời, Thập Nhất đang bị bóp chặt cổ họng, sắc mặt bỗng nhiên khôi phục lại như bình thường, vẻ căng phồng đỏ lựng kia đã biến mất.
"A... Sư phụ, cô đối xử với tôi, cũng có phần quá độc ác. Chẳng lẽ, mạng của tôi, còn không đáng giá bằng tin tức của Tư Dạ Hàn sao?" Ở dưới con mắt của mọi người, Thập Nhất nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản, khóe miệng khẽ nhếch lên, nở một nụ cười ghê rợn kinh người.
"Thập Nhất, cậu lại có thể..."
Hứa Dịch khó tin nhìn về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngot-ngao-co-chut-bat-luong/3133103/chuong-1838.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.