Biên soạn: Đức Uy - truyentop.net
---
Nghe Diệp Oản Oản nói vậy, Thập Nhất hơi sững sờ, chợt như có điều suy nghĩ, hướng về Diệp Oản Oản cười nói: "Đúng vậy... Tôi đích xác là có chút nóng lòng. Sư phụ chỉ ra như vậy, quả thực là có không ít chỗ sơ hở. Ít nhất ngôn ngữ của tôi, hơi có vẻ dồn dập... Nhưng, chỉ là những thứ này, hẳn cũng không đến nỗi khiến cho sư phụ hoài nghi tôi mới đúng?"
Diệp Oản Oản nhìn chằm chằm Thập Nhất, lạnh nhạt đáp lời: "Đúng là không đến nỗi... Chỉ bất quá, lúc ở bên trong hầm giam, ta từng hỏi ngươi, có biết được Eric tiên sinh hay không? Ngươi lại trả lời là biết! Điều này thực sự rất kỳ quái, Eric thuộc về người đứng phía sau màn, vô cùng thần bí. Với thân phận của ngươi, chẳng qua chỉ vẻn vẹn là một tên Ám Vệ Tư gia mà thôi, ngươi làm sao có thể biết được... Ngay cả Hứa Dịch, thân là quản gia, đều chưa từng nghe nói qua về Eric."
Sau khi Diệp Oản Oản giải thích, Thập Nhất trầm mặc chốc lát. Không lâu sau, Thập Nhất lần nữa nhìn về phía Diệp Oản Oản, thấp giọng cười nói: "Không sai... Ở trước mặt sư phụ, diễn loại vai diễn thô kệch này, đúng là đang “múa rìu qua mắt thợ” mà! Sư phụ dù sao cũng đã từng dẫn dắt thành công mấy vị Ảnh Đế, Ảnh Hậu. Những trò khỉ này của tôi, quả là không lừa gạt được cô."
"Eric tiên sinh, giết bọn chúng đi!" Mấy gã cao tầng Tư gia bên cạnh Thập Nhất mở miệng nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngot-ngao-co-chut-bat-luong/3133101/chuong-1839.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.