Biên soạn: Đức Uy - truyentop.net
- --
Đúng lúc này, Bắc Đẩu đột nhiên kêu lên một tiếng, dường như phát hiện ra gì đó.
"Mịa nó! Phong tỷ, cổ... cổ của tỷ là có chuyện gì đang xảy ra!?"
"Cổ của tôi?"
Diệp Oản Oản theo bản năng cúi xuống nhìn về phần cổ của mình. Chỉ thấy cổ của mình từ cổ áo trở xuống, đột nhiên xuất hiện những đường tơ máu chằng chịt giống như mạng nhện.
"Hả, đây là thứ đồ chơi gì vậy chứ?" Diệp Oản Oản mặt đầy kinh ngạc.
Bắc Đẩu trợn to hai mắt nhìn hồi lâu, "Phong tỷ, tỷ lúc nào đã lén sau lưng bọn đệ đi xăm mình một mình vậy hả?
Diệp Oản Oản: "Xăm cái đầu cậu!"
Thất Tinh vội vàng nắm tay Diệp Oản Oản nhấc lên, xắn tay áo của nàng lên. Chỉ thấy trên cổ tay của Diệp Oản Oản bất ngờ cũng có vô số những đường tơ máu màu đỏ. Thậm chí đám tơ máu kia cũng giống như sinh vật sống, lan tràn với một tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được.
Trong chốc lát, trên mu bàn tay của Diệp Oản Oản cũng đã bắt đầu xuất hiện rồi...
"Chẳng lẽ là trúng độc?" Sắc mặt Thất Tinh khó coi hơn bao giờ hết.
Đại trưởng lão và Tam trưởng lão cũng vội vàng xông tới, "Chưa từng nghe nói có loại độc gì sẽ có phản ứng như thế này?"
Thời điểm một đám người đang năm mồm bảy miệng bàn tán, thì cái anh chàng Nhiếp Vô Danh đang ăn như rồng cuốn bên cạnh bỗng lớn tiếng nói, "Trời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngot-ngao-co-chut-bat-luong/3132782/chuong-2002.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.