Biên soạn: Đức Uy - truyentop.net
- --
Đừng nói đám người Nhiếp Vô Danh, ngay cả Nhiếp chủ mẫu và Nhiếp gia chủ, mặt cũng đầy vẻ kinh ngạc.
Nhất là Nhiếp chủ mẫu, dù như thế nào bà cũng không ngờ tới, Diệp Oản Oản lại sẽ làm ra loại chuyện này, ở một ngày như hôm nay.
"Ngươi... đánh ta?"
Sau khi "Nhiếp Vô Ưu" lấy lại tinh thần, lạnh lùng trợn mắt ngó về phía Diệp Oản Oản.
"Bép!"
"Nhiếp Vô Ưu" vừa dứt tiếng, Diệp Oản Oản lại lật tay, tiếp tục hung hăng vả thẳng một bạt tai nữa vào trên mặt "Nhiếp Vô Ưu".
"Đánh ngươi, không quan trọng!" Diệp Oản Oản nhìn "Nhiếp Vô Ưu", lạnh giọng nói: "Chẳng qua chỉ là một hành động nhỏ trong quá trình tiễn ngươi xuống suối vàng mà thôi! Ngươi đánh con trai ta, ngươi đáng chết!"
"Bạch minh chủ, ngươi coi nơi này là nơi nào?" Một bên, Nhiếp Linh Lung lạnh lùng nói.
Nghe Nhiếp Linh Lung nói, hơn mười vị võ sĩ Nhiếp gia, rối rít bao vây khu vực này lại.
"Ta xem ai dám động thủ?"
Tam trưởng lão hét lớn một tiếng.
"Phong tỷ, hay là chúng ta đừng làm loạn nữa, dù sao nơi này cũng là Nhiếp gia..."
Một bên, Bắc Đẩu thấp giọng khuyên can Diệp Oản Oản.
Quân số Không Sợ Minh bọn họ đến đây chỉ có hơn 100 người, lỡ như thật sự làm Nhiếp gia nổi giận, bọn họ chưa chắc có thể rời đi.
"Trời sập xuống, tôi gánh!" Diệp Oản Oản nói.
"Nhưng dù gì thì Phong tỷ cũng không thể nào đập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngot-ngao-co-chut-bat-luong/3132716/chuong-2039.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.