Biên soạn: Đức Uy - truyentop.net
- --
Diệp Oản Oản nhìn về phía viện trưởng Xích Diễm đang cười híp mắt, khóe miệng hơi co giật. Có đôi lời nói thế nào nhỉ...
Gừng càng già càng cay! Củ gừng già này, lại có thể đào hố chính mình!
"Vô Ưu à, hơn 3 triệu điểm cống hiến, cũng không phải là con số nhỏ gì... Ngươi hẳn biết chứ? Ngươi nhìn ngươi rời khỏi Độc Lập Châu nhiều năm như vậy, ta đều không hề thúc giục ngươi. Bây giờ ngươi trở lại, nhất định là vì muốn trả lại số điểm đã thiếu nợ phải không?"
Viện trưởng Xích Diễm nhìn về phía Diệp Oản Oản, mở miệng cười nói.
Diệp Oản Oản: "..."
Một điểm này, Diệp Oản Oản ngược lại không hề phản bác. Đừng nói hơn 3 triệu điểm lính đánh thuê vinh dự, dù chỉ là 170 – 180 ngàn, chính mình đến bây giờ cũng chưa góp đủ nữa là! Có thể tưởng tượng được, hơn 3 triệu điểm cống hiến, cũng tương đương với một con số trên trời.
Chỉ bất quá, khiến cho Diệp Oản Oản có chút không cách nào hiểu được chính là, chính mình năm đó làm sao lại có thể thiếu nợ nhiều điểm cống hiến như vậy?
"Vô Ưu, tại sao ngươi lại không nói gì?" Viện trưởng Xích Diễm mở miệng hỏi.
"Viện trưởng, thật không dám giấu diếm, ngoại trừ là Nhiếp Vô Ưu, tôi còn có một thân phận khác."
Diệp Oản Oản nhìn chằm chằm viện trưởng Xích Diễm, khẽ mỉm cười.
"Một thân phận khác?" Viện trưởng Xích Diễm thần sắc cổ quái: "Vậy ngươi nói một chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngot-ngao-co-chut-bat-luong/3132578/chuong-2106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.