Biên soạn: Đức Uy - truyentop.net
---
Cung Húc nhất thời vui mừng: "Đi! Đi nhanh nào! Diệp ca gọi cậu đấy!"
Cung Húc lần đầu tiên bởi vì Diệp Oản Oản gọi Lạc Thần mà không phải là gọi mình, mà vui vẻ tung tăng.
Lạc Thần do dự một chút, đứng lên, "Diệp ca... Thật ra thì không có gì..."
Diệp Oản Oản nhíu mày, "Không có cái gì, vậy sao tất cả các cậu đều nhìn tôi y như gặp quỷ vậy?"
Cung Húc nhỏ giọng thầm thì, "Không không không, Diệp ca ca, anh không phải là quỷ, anh là Chung Quỳ *, anh có thể bắt cả quỷ!"
*Chung Quỳ: là một vị thần cai quản việc phục ma, áp chế yêu quái tác quái trên nhân gian (theo thần thoại Trung Hoa)
Diệp Oản Oản nghe vậy nghẹn lời: "..."
Lạc Thần ấp úng không dám nói, cuối cùng, vẫn là Hàn Thiên Vũ ở đối diện mở miệng nói, "Diệp Bạch, chuyện tối ngày hôm qua, cậu không nhớ chút nào sao?"
Diệp Oản Oản gãi đầu một cái, "Tối hôm qua thế nào? Không nhớ rõ lắm, tôi sau khi uống rượu xong liền quên sạch..."
Hàn Thiên Vũ thần sắc bất đắc dĩ mở miệng, "Ho khan, cậu sau khi uống rượu xong...có chút..."
"Có chút cái gì thế?"
Hàn Thiên Vũ cân nhắc một chút chọn lời, "Có chút hơi dễ kích động."
Cuối cùng, Cung Húc quả thực là nghe không nổi nữa, "Mẹ nó! Đó là ‘hơi’ dễ kích động sao? Đó nhất định chính là bạo lực máu tanh tàn nhẫn! Diệp ca ca, anh biết tối qua anh đã làm cái gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngot-ngao-co-chut-bat-luong/2402563/chuong-1135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.