Biên soạn: Đức Uy - truyentop.net
---
Diệp Oản Oản nhìn chằm chằm biểu tình khẳng định cùng chắc chắn của tất cả mọi người trong phòng họp, có chút chần chờ, "A, thật sự tôi tay không đập xe?"
Tất cả mọi người đồng loạt gật đầu.
Diệp Oản Oản: "Tôi còn cùng đánh hội đồng những người hộ vệ mà vị bằng hữu kia mang tới?"
Cung Húc lắc đầu: "Không không không! Anh không có!"
Diệp Oản Oản thở phào nhẹ nhõm: "Tôi liền biết ngay là không có khả năng mà!"
Cung Húc: "Anh không có đánh hội đồng, là một mình anh đánh bọn họ!"
Diệp Oản Oản: "..."
Cuối cùng, dưới chứng cứ xác thức và muôn miệng một lời, Diệp Oản Oản không thể không tin tưởng, những thứ này đều là thật.
Diệp Mộ Phàm sắc mặt nghiêm túc mở miệng: "Cho nên, buổi họp hôm nay của chúng ta, chuyện thứ nhất chính là, đem việc cấm để cho Diệp Bạch uống rượu ghi vào sổ tay nhân viên và quy chế công ty!"
Diệp Oản Oản im lặng lầu bầu: "... Có cần thiết phải khoa trương như vậy không?"
Sau khi Diệp Mộ Phàm nói xong, theo bản năng nhìn vào tay của Diệp Oản Oản một cái, "Tay cậu thật sự không sao à?"
Diệp Oản Oản đem hai tay của mình đều nâng lên nhìn một chút, "Không có việc gì nha! Thật tốt đấy!"
Ánh mắt Cung Húc sáng lên, nhìn chằm chằm tay của Diệp Oản Oản, ngón tay kích động sờ soạng đi lên, "Diệp ca ca, anh thật lợi hại, có phải là anh biết nội công hay không!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngot-ngao-co-chut-bat-luong/2402561/chuong-1136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.