Tuấn Kiệt đứng bên ngoài cửa đã nghe hết cuộc nói chuyện điện thoại của Lyan, đầu lông mày anh ta cau chặt lại vô cùng tò mò người mà cô ta đang nhắm tới là ai, cùng với cái tên bác sĩ kia thì có mối quan hệ gì?
Nhưng hình ảnh của người trên màn hình kia anh ta có biết, đó chẳng phải là vợ của tổng giám đốc Song Thiên hay sao?
Ngay lúc Tuấn Kiệt định xoay người chuồn đi thì Lyan từ trong phòng lại lên tiếng: “Cho dù cô là Ngọc Ly này hay Ngọc Ly kia, một khi đã là người mà Lyan tôi muốn diệt, đều phải chết!”
Sau đó cô ta lại gọi đi một cuộc gọi khác, ra lệnh cho người giám sát chặt chẽ Ngọc Hà, còn trao toàn quyền cho kẻ đó tự xử lý nếu cô ấy có dấu hiệu chống đối.
“Mẹ kiếp, nếu biết cô ta nhận vụ này nhanh như thế thì đã cài camera nhãn cầu rồi.” Lyan cay cú đập tay xuống mặt bàn: “Giờ đâu phải mất công thả gà ra đuổi.”
Cô ta tức giận tắt máy đẩy ghế đứng lên, đi ra khỏi phòng riêng xuống tầng. Bóng dáng lẳng lơ theo bậc thang lượn qua hầm rượu của biệt thự, cô ta muốn rút một chai vang trong lô mới nhập về.
Nhưng vừa bước qua cánh cửa, Lyan đã thấy ngay một người đàn ông anh tuấn cao lớn đang ngồi trên chiếc ghế đơn cạnh quầy bar.
“Lyan, hầm rượu này của em có phong cách rất ấn tượng, có thể nhận ra gu thẩm mỹ đặc biệt của em!” Tuấn Kiệt vờ vịt nói một câu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngoc-cua-tong-tai/3478175/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.