Những tia sáng vàng tươi xuyên qua hàng trúc thân vàng óng ả chiếu vào sân gạch nhà họ Võ, phủ lên trên thân hình mảnh khảnh của một cô gái đang chăm chỉ quét dọn. Duy Hoàng ngồi ở bàn đá cạnh đó uống trà miệng anh cười toe toét không ngậm lại được.
Đây chính là hình mẫu của một người vợ hiền dâu thảo chứ còn gì.
Nhưng mà anh cười chưa được bao lâu thì bầu không khí bất chợt bị phá tan bởi một cuộc điện thoại từ biệt thự gọi tới.
“Cậu chủ, có một người giống hệt mợ chủ đi cùng một người phụ nữ tới đây. Họ nói cô ta là vợ của cậu, dáng vẻ rất hung dữ.” Cô giúp việc run rẩy nói.
“Đang ở đâu?” Duy Hoàng lạnh giọng hỏi lại.
“Ở phòng khách ạ.” Giọng nói của cô giúp việc có phần gấp gáp.
“Cô cứ làm việc của mình đi, mặc xác bọn họ. Ngồi chán tự khắc đi.” Duy Hoàng trầm giọng đưa ra cách xử lý, anh liếc mắt nhìn Ngọc Ly khẽ cau mày.
Nhà họ Trần còn muốn chơi trò gì? Cảm thấy anh dễ bị bắt nạt lắm hay sao?
“Hoàng, Ngọc Ly hai đứa vào ăn sáng đi!” Bà Lam Anh ở trong phòng ăn gọi với ra.
“Vâng ạ.” Ngọc Ly ném vèo cây chổi đang cầm trên tay vào góc sân rồi chạy ra giếng múc nước rửa tay.
“Anh không định ăn sáng à?” Cô nhìn Duy Hoàng đang ngồi ngây ra lập tức lên tiếng hỏi.
Anh đứng dậy vòng tay ôm lấy eo kéo cô đi vào nhà, khóe miệng hơi cong lên thốt ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngoc-cua-tong-tai/3478172/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.