Ngày hôm sau, vì đồng tiền xúi giục mà Ngọc Ly tỉnh dậy từ rất sớm. Cô chọn một bộ quần áo gọn gàng mặc vào rồi xuống phòng ăn ngồi đợi Võ Duy Hoàng.
 
Nguyên số đồ cổ kia nếu vào tay cô có thể xây lại được một khu nhà mới khang trang cho trại trẻ mồ côi rồi. Mấy năm nay Ngọc Ly chưa trở lại thăm các mẹ ở đó, không biết mọi người có còn nhớ tới cô không.
 
Cuộc sống mà, ai cũng cần phải nỗ lực. Như Ngọc Ly bây giờ chính là phải tìm cách tồn tại đã. Nếu như tổ chức Mod và Tuấn Kiệt có được tin tức về cô, chắc chắn nguy hiểm khó lường.
 
Vai diễn vợ ngốc này chẳng biết sẽ phải kéo dài bao lâu nữa.
 
Ngọc Ly thở dài chống tay nhìn ra ngoài cửa.
 
Lúc Võ Duy Hoàng đi xuống nhà, thấy cô vợ giả ngốc của mình không thèm ngủ nướng mà ngồi lù lù trong phòng ăn, cũng giật cả mình.
 
Anh vội nghĩ lại xem hôm nay có sự kiện gì quan trọng không.
 
Không có!
 
“Cơn gió nào đã gọi được cô vợ của tôi dậy sớm thế này?” Duy Hoàng buông lời trêu chọc.
 
“Tiền… à, đi làm, đi làm với chồng.” Suýt chút nữa là Ngọc Ly đã lỡ lời, cô quay lại khì khì cười, ánh mắt long lanh nhìn Duy Hoàng.
 
“Cô biết gì mà đi làm?” Anh cau mày hỏi.
 
[Lại muốn giở trò gì?]
 
“Đi làm, đi làm, đi làm!” Ngọc Ly giãy đành đạch, chân tay khua khoắng loạn xạ.
 
[Anh không đồng ý tôi phá nhà anh ra cho 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngoc-cua-tong-tai/3478140/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.