Ái Lan nhất thời nghẹn một cục tức, vẻ mặt cô ta vặn vẹo nhăn nhó như gà hóc tóc, miệng há ra ngáp lên ngáp xuống mãi mới nhả ra được một câu: “Em đây là đang thay anh dạy dỗ chị dâu!”
“Không đến lượt em!” Duy Hoàng đảo mắt nhìn qua gương mặt ngây ngô của Ngọc Ly thầm thán phục tài năng diễn xuất của cô. [Nền điện ảnh nước nhà đang nợ cô giải nữ diễn viên xuất sắc nhất mọi thời đại đấy!]
“Em về phòng đi!” Duy Hoàng thở dài xua tay chỉ lên lầu, lâu lắm anh mới trở lại đây, vốn dĩ chỉ muốn nhìn xem cô vợ ngốc diễn kịch, chứ chẳng muốn nhiều lời với cái đuôi lắm chuyện, phiền phức này.
Vả lại đứa em họ này quá phiền, đuổi không đuổi được.
Võ Ái Lan liếc xéo Ngọc Ly, cô ta hừ lạnh một tiếng sau đó bịch bịch nện bước đi lên trên lầu.
Cô ta không thể nào hiểu nổi anh họ mình, rõ ràng với địa vị của anh, lấy ai chẳng được, bao nhiêu mối hôn sự môn đăng hộ đối. Bao nhiêu cô gái vừa thông minh lại xinh đẹp tình nguyện ở bên anh, giống như cô ta đây, vậy mà hà cớ gì người được lựa chọn lại là một con đàn bà ngu ngốc?
Càng nghĩ càng tức không chịu nổi!
Không những thế, cả tháng nay, mỗi lần cô ta ra tay dạy bảo chị dâu ngốc, trong nhà có ai dám nói gì đâu, thế nhưng lần này anh họ vừa trở lại đã lên tiếng bênh vực cho cô ta. Lẽ nào, anh họ không biết rằng chị dâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngoc-cua-tong-tai/3478134/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.