Cả tuần Dương Khiết Yên vẫn mang một tâm trạng mất mát đó, ăn không ngon, ngủ không yên, Lâm Dục Thần không chịu được nữa liền mang cô đi chơi cùng anh.
Anh đưa cô đến những nơi trước đây từng đưa cô đến, công viên vui chơi, mua cho cô một cây kem mỉm cười.
"Anh trả cho em thêm một cây rồi đấy nhé!"
Dương Khiết Yên nhìn cây kem, chậm chạp nhận lấy nó. Cô nhớ lại lúc trước mình có một suy nghĩ ngây ngốc, tham lam hôn anh tận 5 cái, đòi anh mua 5 cây kem, còn cho rằng anh muốn quỵt mình ba cây kem, tâm trạng cô tốt hơn một chút, thầm cười trong lòng.
"Sao anh không mua thêm, một cây em ăn chẳng đủ chút nào!"
"Không được, ăn nhiều sẽ lạnh bụng, huống hồ bây giờ em đang mang thai!"
Nói rồi Lâm Dục Thần đưa cô đến đài phun nước ôm Dương Khiết Yên từ phía sau thì thầm bên tai.
"Lúc nảy người bán kem hỏi chúng ta kết hôn chưa!"
Xoay mặt nhìn anh, cô hỏi.
"Ông ấy còn nhớ chúng ta sao? Vậy anh nói thế nào?"
Hôn lên đôi môi mềm mại một cái, Lâm Dục Thần mỉm cười.
"Anh nói rằng không bao lâu nữa, đến lúc đó sẽ mời ông ấy đến chung vui!"
Khuôn mặt xinh đẹp của Dương Khiết Yên dần ửng hồng ngại ngùng, tựa đầu vào ngực anh.
"Ai nói muốn cưới anh lúc nào chứ?"
Đột nhiên Lâm Dục Thần quỳ một chân xuống đất, lấy từ trong túi áo lấy ra một chiếc hộp màu đỏ tinh xảo trước sự ngỡ ngàng của Dương Khiết Yên.
Mọi người vây quanh thành một vòng tròn trầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngoc-cua-tong-tai-ac-ma-an-thu-man/765364/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.