Đến chiều, Lâm Dục Thần đến đón Dương Khiết Yên trở về, trước mặt cô anh luôn là một bộ dạng cao ngạo, tận tình đưa cô vào trong ghế thắc dây an toàn cẩn thận.
Nhưng lúc Dương Khiết Yên không chú ý, ánh mắt Lâm Dục Thần có chút hỗn tạp, ngồi lên ghế láy khởi động xe.
Mới lúc trưa, anh vừa nhận được tin tức Dương Kiên đã tự sát tại khu rừng mà 20 năm trước ông ta ra tay sát hại Lam Nhã Huệ. Anh đã cho người mang ông ấy đi chôn cất đàng hoàng, chỉ là không biết phải nói với Dương Khiết Yên như thế nào để cô không bị tổn thương.
Bầu trời ánh lên những đám mây hồng nhuận sắc dần ngã tối, lúc bọn họ trở về nhà cũng đã tầm 6 giờ tối.
Vừa mới bước vào nhà, dì Chân đã đưa cho Dương Khiết Yên một bức thư bảo rằng có người gửi cho cô. Lâm Dục Thần nhìn lá thư trên tay Dương Khiết Yên có chút nghi ngờ, nhưng rồi anh cũng không nói gì, để cô tự mở thư xem nội dung bên trong. Từng nét chữ quen thuộc dần hiện lên trước mắt cô.
"Tiểu Yên của ba, xin lỗi con về những việc trước đây ba đã làm với mẹ con con. Lúc ấy ba vì tình yêu ích kỉ của bản thân mà làm ra những chuyện không thể dung thứ, tạo ra kết quả của ngày hôm nay khiến con khổ sở. Ba biết dù có nói cái gì thì mọi chuyện cũng là do ba mà ra, dù con có tha thứ ba cũng không thể tự bỏ qua cho bản thân mình. Tay ba đã nhuốm vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngoc-cua-tong-tai-ac-ma-an-thu-man/765363/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.