Lâm Dục Thần nhìn năm dấu tay đỏ chói trên khuôn mặt trắng nõn của bảo bối nhỏ mà đau lòng không thôi.
Anh tự tránh bản thân quá vô dụng không bảo vệ được cô, khiến cô phải chịu cái tát đau đớn như vậy. Nhìn cô đau một mà anh đau đến mười.
Trong người anh phừng phừng lửa giận nhưng có mau chóng áp chế nó xuống tránh cho bảo bối nhỏ run sợ.
Nếu là kẻ khác, anh đã ra lệnh cho thuộc hạ mình bắt nhốt lại, mỗi ngày tát 1000 cái đến khi chết cho chừa cái tội động đến người phụ nữ của anh rồi nhưng đó là cô anh, người đã chăm bẫm anh lúc khó khăn nhất, anh không thể nào lấy oán báo ân được.
Lâm Dục Thần lau đi những giọt nước mắt đầy rẩy trên mặt cô, dùng bông tâm thoa thuốc lên da mặt sưng phù, động tác vô cùng nhẹ nhàng nhưng vẫn làm Dương Khiết Yên đau đến nhắm mắt rên rỉ, mi tâm run run mách lẽo anh.
"Thần! Yên còn bị đau tay nữa, hức!"
Anh chau mày nhìn vào lòng bàn tay đỏ chói của cô, đây là hậu quả của việc Lâm Tố Tâm đưa ly nước nóng vào bàn tay của Dương Khiết Yên khiến bàn tay bé nhỏ trắng muốt đỏ hỏn nóng rát.
Lâm Dục Thần lập tức tìm trong hộp chứa thuốc ra một típ thuốc mỡ làm từ mỡ trăn. Mỡ trăn có tác dụng làm làn da bị bỏng không còn đau rát ngay tức thì.
Anh liền nặng thuốc lên ngón tay một ít nhẹ nhàng thoa lên lòng bàn tay cô, động tác vô cùng nhẹ nhành nhưng vẫn không quên mắng yêu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngoc-cua-tong-tai-ac-ma-an-thu-man/765289/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.