"Cẩu độc thân như anh làm sao hiểu được."
"Vợ chồng chúng em đang trong giai đoạn mặn nồng, ra sức tạo em bé."
Trần Duật đặt mông ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh cô, khóe môi cong lên nở một nụ cười đắc ý.
Lúc trước khi chưa cùng Hạ Nghiên tiến đến hôn nhân, hắn luôn luôn bị anh em bạn bè của mình trêu chọc với biệt danh là: Trần thiếu gia còn nguyên tem!
Đối với Trần Duật ngoài lạnh trong lạnh nốt với mọi người thì đó chẳng là gì, nhưng bị trêu hoài da mặt cho dù có bị đóng một nghìn lớp băng lạnh lẽo cũng cảm thấy nhục.
Sau khi có vợ chính là cơ hội trả thù tốt nhất, đời còn dài Trần Duật cũng sẽ từ từ trả đủ cả vốn lẫn lãi cho đám người này.
Từ Vĩnh nghẹn họng, lời của Trần Duật như một nhát dao đâm thẳng vào trái tim đang cô đơn của anh, cảm giác này anh thật sự không hề muốn, căm tức nhìn Trần Duật đang đắc ý.
Từ Vĩnh cố gắng nhẫn nhịn nuốt cơn tức vào trong bụng trong lòng thầm hô: Một điều nhịn chín điều lành.
Bỏ qua chuyện này trước, Từ Vĩnh nhanh chóng khám bệnh cho Hạ Nghiên theo thường lệ, các công đoạn khám bệnh đều một tay anh thực hiện, bởi vì nằm trong chuyên ngành của anh nên cũng không có khó khăn gì.
Hạ Nghiên rất ngoan ngoãn, nói gì nghe nấy không hề sợ hãi một chút nào.
Cũng phải, sự gan dạ của cô nó ngấm vào trong máu rồi, cho dù có bệnh cũng không khiến Hạ Nghiên cô thay đổi.
Trải qua một giờ đồng hồ, Từ Vĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngoc-cua-chu-tich-yeu-nghiet/164197/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.