Sau đó dưới sự xấu hổ trong câm lặng của cô vợ ngốc, anh đặt cô ngồi xuống bồn cầu rồi thản nhiên đưa tay cởi quần cô. (4)
Đế thiếu ngày nay khác xưa rồi, đã hết ngại ngùng khi đối mặt với thân thể của người con gái. (
Bản thân anh còn chẳng hề thấy có vấn đề gì khi chiếm tiện nghi của vợ mình cả. Giúp vợ cởi quần xong còn ngồi bên cạnh đợi.
Khi mà một người không xấu hổ thì xấu hổ sẽ là người còn lại.
Ngày trước Đế Cô Hàn ngại cỡ nào, bây giờ thì vật đổi sao dời, phong thủy luân chuyển...
Mãi một đỗi bên trong phòng vệ sinh mới vang lên tiếng nước chảy ẩn giấu sự ngượng ngùng e thẹn.
Đế Cô Hàn lại không có nghĩ gì, anh tự cho đó là do phản xạ của cô vợ chậm.
Đợi cô vợ tiểu xong anh còn muốn rửa ráy giúp cô, còn tự cho rằng đó là việc nên làm mà lầm bầm: "Vợ à, phải năng rửa cô bé mới không bị bệnh phụ khoa. Con gái tụi em thường làm mà phải không, anh thấy trên kệ có sản phẩm phụ khoa."
"Có thể sau khi em nhớ lại sẽ thấy ngại, nhưng chúng ta là vợ chồng mà, bình thường anh tắm cho em đều thấy rồi, không cần ngại"
Nói thì nói vậy, thế nhưng khoảnh khắc tay anh chạm vào cô bé của cô vẫn ngừng lại một chút. Giây sau anh đưa tay kia lên gãi mũi, trong lòng niệm kim cô chú rồi tiếp tục động tay.
"Ư..."
Bỗng nhiên bên tai vang lên một tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngoc-co-gia-co-the-cua-de-thieu/3729190/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.