Lý Giáng Tuyết khôn khéo cỡ nào, làm sao có thể không nhận ra suy nghĩ của bọn họ, nhưng cô ta không có đường lui nữa. Đến lúc này cô ta mới hiểu nếu không có Đế Cô Hàn, cô ta chẳng là cái thá gì. Cô ta không muốn vậy, nên cô ta nhất định phải biến không thành có. Cho dù họ có chia tay thật cô ta cũng phải khiến chuyện đó chưa từng diễn ra. Cô ta phải gặp Đế Cô Hàn.
Lý Giáng Tuyết quyết tâm, trong lòng bắt đầu tính toán xem nên làm sao để gặp được Đế Cô Hàn.
...
"Vợ, anh là ai nào."
Dưới hàng hiên mọc đầy hoa hồng leo che kín cả một khoảng rộng, Đế Cô Hàn để cô vợ ngốc ngồi trên lan can dựa lưng vào cây cột lớn đối diện mình, tay cầm một cành hoa hồng đỏ thẫm đã tuốt sạch gai và lá, chỉ để lại mỗi nụ hồng trơ trọi rực rỡ nhưng mỏng manh, dùng đầu nụ hoa trêu ghẹo cầm của cô vợ ngốc, hỏi mấy câu đã biết là lưu manh chỉ để chọc người.
Chẳng qua cô vợ ngốc không có nể mặt anh, chỉ ngây ngô nhìn anh.
Nhưng Đế Cô Hàn không có buông tha, anh tiếp tục hỏi: "Anh là ai nào, vợ."
Mấy hôm nay anh đều như vậy, chỉ cần có thời gian liền không ngừng lập lại bên tai cô những câu mang tính nhận biết, mà trước tiên anh muốn cô biết anh là ai, với cô. Tốt nhất là cô có thể nói ra một chữ kia.
"Vợ, nói đi. Anh là ai nào..."
Đế Cô Hàn theo thói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngoc-co-gia-co-the-cua-de-thieu/3728940/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.