Vào một ngày nọ, Cố Hiểu Khê nhận được tin vui từ Uất Trì Ảnh Quân. Anh nói rằng sức khỏe của Nhạc Thiếu Siêu đã dần hồi phục, sắp tới sẽ trở lại. Vì chuyện này, cô không giấu được mừng rỡ, khóe mắt bỗng chốc đã đỏ hoe. Không để cô ấy quá xúc động, Ảnh Quân đề nghị sẽ đưa cô ra ngoài vườn hoa để dạo chơi.
Hôm đó thời tiết vô cùng đẹp và mát mẻ, Cố Hiểu Khê mặc trên người chiếc đầm lụa kết hợp với áo choàng để che khóe bụng, say sưa ngắm những bông hoa thủy tiên đang nở rộ. Từ phía sau, một người giúp việc mang đến khay trà và ít bánh ngọt đến, cung kính nói:
" Chủ mẫu, trà và bánh ngọt lão đại chuẩn bị cho Người. "
" Cô để trên bàn đi. "
" Dạ. "
Người giúp việc để khay bánh và trà xuống như những gì Cố Hiểu Khê căn dặn, song cô ta không rời đi ngay. Thấy cô mãi ngắm hoa, cô ả rón rén bước đến, đồng thời lấy từ trong người ra một vật gì đó. Khi đến gần Hiểu Khê, cô ta rút ra con dao sắt bén và vung lên đâm thẳng về phía cô. Bỗng, một cái gì đó bay vút đến, cô ta không kịp phản ứng liền bị nó ghim thẳng vào tay. Cô ả đau đớn đến mặt mày nhăn nhó, hét lên một tiếng rồi rơi con dao xuống đất.
Thấy đối phương đã thất thế, Cố Hiểu Khê không nhanh không chậm hạ khẩu súng trên tay xuống. Cùng lúc đó, Hắc Lang và Bạch Lang chạy ra, mỗi người giữ chặt ả ta một bên, Uất Trì Ảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngang-tang-cua-ong-trum/600059/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.