Bẵng đi một thời gian, Cố Hiểu Khê lúc này cũng đã mang thai được hơn 8 tháng. Dù bụng bầu đã to vượt mặt những gương mặt cô vẫn giữ được đường nét vốn có.
Một ngày nọ, người nhà họ Cố đến Bán Hải. Cố Sâm và Huyền Diệp cùng Uất Trì Ảnh Quân nói chuyện trong phòng làm việc, còn Cố Hiểu Khê và Cố Khuynh Nhược đến vườn hoa. Dạo chơi một lúc, cả hai đến bên ghế để nghỉ ngơi, Cố Khuynh Nhược cẩn trọng dìu chị gái ngồi xuống, đến lúc cô đặt người xuống ghế thì nghe Cố Hiểu Khê hỏi.
" Chị nghe mẹ nói em đang chuẩn bị hồ sơ để đến Pháp. "
Cố Khuynh Nhược hơi sững lại một chút, song nhanh chóng đáp lại.
" Dạ phải. "
Chuyện này nói đến vài tháng trước, trưa hôm đó Cố Khuynh Nhược đang ngồi phía sau nhà để tự học tiếng Pháp. Trùng hợp khi đó Huyền Diệp cũng ra sau để dạo ngoài vườn hoa thì thấy cô ấy chăm chú đọc sách. Thấy thế, bà ấy không nghĩ ngợi liền bước đến.
" Con cũng ở đây sao? "
Cố Khuynh Nhược nghe tiếng nói cất lên, theo quáng tính, cô vội giấu nhẹm đi quyển sách tự học của mình. Huyền Diệp nhìn thấy hành động vừa rồi thì lấy làm lạ, còn Khuynh Nhược khi nhìn thấy bà ấy, sự căng thẳng cũng giảm đi một nửa.
" Dì ngồi được chứ? "
" Dạ? Dạ được. "
Huyền Diệp chầm chậm tiến đến rồi ngồi cạnh Cố Khuynh Nhược.
" Vừa rồi con đọc sách gì thế? "
" Là... là sách tự học tiếng Pháp của con. "
Nghe thế, nét mặt Huyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngang-tang-cua-ong-trum/600058/chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.