Sau
Trong căn phòng lúc nào cũng tràn ngập những đợt hoan ái, Uất Trì Ảnh Quân nhìn nữ nhân nằm dưới thân mình bằng ánh mắt ẩn chứa nhiều ham muốn kịch liệt. Dù rằng lúc này Cố Hiểu Khê chẳng còn chút sức lực nào để phản kháng, anh ta vẫn kiên quyết không cởi trói cho cô. Những ngày bị Ảnh Quân hành hạ, nhiều lần cô tự hỏi tại sao anh ta không gϊếŧ cô mà lại đối xử với cô như thế? Rõ ràng là anh ta không muốn cưới cô, vậy cô kết hôn cùng Nhạc Thiếu Siêu thì có gì sai chứ? Mỗi lần những dòng suy nghĩ này xuất hiện, Cố Hiểu Khê lại không khống chế được mà nước mắt đổ như suối.
" Em khóc sao? Tôi làm em đau sao? Phụ em rồi. Lớn tiếng hơn đi, tôi không nghe thấy. "
Ánh mắt Uất Trì Ảnh Quân trở nên lạnh lẽo như dao, từ đáy mắt xẹt qua bất mãn và thất vọng. Anh ta nâng chân Cố Hiểu Khê đặt lên vai rồi đâm mạnh cự long vào trong khiến thân thể cô run lên, mỗi lần di chuyển lại là những lần cô không thể thở nổi. Dần dần, đáy mắt cô tối sầm lại, ý thức cũng bắt đầu mơ hồ, thứ duy nhất cô nhớ là những cơn đau dữ đội mỗi khi anh luật động.
" Hiểu Khê, tôi thật sự rất muốn ôn nhu với em. Nhưng chỉ cần nhớ đến lúc em cùng Nhạc Thiếu Siêu trong thánh đường, tôi thật sự không thể tha thứ cho em. Tôi sẽ khiến hắn không thể chạm vào em, một lần cũng không. " Bàn tay Uất Trì Ảnh Quân nhẹ nhàng di
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngang-tang-cua-ong-trum/600016/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.