Tại sân bay thành phố Z.
Máy bay vừa hạ cánh, Cố Hiểu Khê cùng em gái và Trần Điềm Điềm di chuyển đến khách sạn. Quản lí khách sạn vừa nhận được tin các cô gái sắp đến liền sắp xếp cho nhân viên kiểm tra thêm một lần nữa để chuẩn bị chào đón họ. Khi xe chở ba người vừa dừng trước cửa khách sạn, lập tức có nhân viên đi đến mở cửa. Dưới chân Cố Hiểu Khê được trải một tấm thảm đỏ dài từ sân vào đến sảnh, hai bên cửa ra vào là hai hàng nhân viên đứng xếp hàng với đồng phục chỉnh tề, nụ cười rạng rỡ trên mặt với mục đích chào mừng họ. Đối với Cố Hiểu Khê hay Trần Điềm Điềm mà nói hình ảnh này không có gì xa lạ, chỉ có Cố Khuynh Nhược cảm thấy cách đón tiếp của khách sạn chẳng khác gì đang đón người thuộc dòng dõi quý tộc ghé thăm.
Sau khi nhận phòng, cả ba được nhân viên giúp mang hành lí và dẫn đường. Đứng trước cửa phòng, Cố Khuynh Nhược vẫn không hiểu vì sao cả dãy hành lang rộng lớn chỉ có mỗi phòng của ba người họ, cho đến khi cửa phòng được mở ra. Căn phòng với diện tích 313m vuông có nội thất được chế tác từ những vật liệu xa xỉ như đá quý, cẩm thạch,... theo phong cách quý tộc. Đứng trong căn phòng xa hoa bậc nhất thành phố, Cố Khuynh Nhược không khỏi sững sốt và tò mò về nơi đây.
" Chị à, sao phòng này lại lớn và lộng lẫy thế ạ? "
" Vì đây là phòng Tổng thống. " Cố Hiểu Khê nhìn em gái với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngang-tang-cua-ong-trum/599968/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.