Cố Hiểu Khê ngồi từ xa nhưng ánh mắt vẫn quan sát Tống Phù Ngọc, thấy cô ta sử dụng thuốc liền sai Trần Điềm Điềm đến nhắc nhở. Không ngờ ngay cả người của cô mà cũng dám động vào. Tống Phù Ngọc thấy có thêm người xuất hiện liền cười một tiếng mỉa mai.
" Lại thêm một kẻ không biết an phận. " Tống Phù Ngọc vừa nói dứt, tay cô ta đã giơ lên, định bụng sẽ tát Cố Hiểu Khê giống Trần Điềm Điềm nhưng khi bàn tay vừa gần đến mặt đã bị Cố Hiểu Khê nắm lấy, giật ngược và giữ chặt phía sau. Tống Phù Ngọc càng chống cự, Cố Hiểu Khê càng siết chặt hơn.
*" Cô buông tay tôi ra, có biết tôi là ai không mà dám ra tay với tôi? " *
Tống Phù Ngọc đau đớn vì sức mạnh phi thường của Cố Hiểu Khê. Còn cô, nghe cô ta tự đề cao bản thân mình như vậy liền cười lên một tiếng, giọng điệu mỉa mai, hỏi:
" Cô tưởng cô là ai mà tôi không dám ra tay với cô? "
" Cô ta là thuộc hạ của tôi. "
Uất Trì Ảnh Quân lúc này liền bước đến, lên tiếng trả lời. Theo sau anh hôm nay ngoài có Hắc Lang và Bạch Lang thì xuất hiện thêm một người đàn ông tuấn tú khác. Vừa nghe Uất Trì Ảnh Quân nói dứt, Cố Hiểu Khê cũng thả Tống Phù Ngọc ra. Cô nhìn anh, ánh mắt khó chịu, lập tức lên tiếng hỏi: " Là anh sao? Cô ta là người của anh? "
Không đáp lại câu hỏi của Cố Hiểu Khê, Uất Trì Ảnh Quân trực tiếp hỏi cô: " Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngang-tang-cua-ong-trum/599895/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.