Lưu tổng?
Là Lưu Chấn ư?
Nếu đúng là ông ta, vậy tại sao dù cùng phải ra nước ngoài để tham dự một bữa tiệc tối nhưng hai người bọn họ lại phải tách ra hành động như thế?
Sau khi Nhiếp Nhiên nhắm mắt giả vờ ngủ, nghe A Hổ nói vậy thì trong đầu liền xuất hiện một loạt câu hỏi.
Trong khoảnh khắc, cô đột nhiên nhớ ra Phương Lượng từng nói rằng bọn họ muốn kéo thêm người thứ ba để làm một giao dịch lớn.
Chẳng lẽ, tiệc tối lần này là giả, nhân cơ hội này đàm phán buôn bán mới là thật?
Nếu đúng là như thế, vậy thì cô không những không thể rời đi mà còn phải đi theo Hoắc Hoành tới hiện trường bữa tiệc tối kia rồi.
Bởi vì phải làm thế thì mới có cơ hội biết được kẻ thứ ba là ai, mới có thể lấy được tài liệu cụ thể về đợt giao dịch lần này.
Nhưng giờ cô đã bị Hoắc Hoành nghi ngờ, nếu tiếp tục ở lại thì liệu có xảy ra vấn đề gì không?
Âm thầm đấu tranh một hồi, cuối cùng cô vẫn quyết định ở lại.
Nguy hiểm và cơ may đều luôn song hành với nhau, lần này cô sẽ cầu thắng trong nguy hiểm một phen, nói không chừng sẽ đạt được thu hoạch ngoài ý muốn!
Ôm suy nghĩ này trải qua suốt mười mấy tiếng, cuối cùng máy bay cũng hạ cánh an toàn.
Nhiếp Nhiên “tỉnh dậy” nhờ tiếng thông báo ngọt ngào của nữ tiếp viên hàng không.
Hoắc Hoành quan tâm hỏi: “Cô có cảm thấy chân mình đỡ hơn chút nào không?”
Nhiếp Nhiên thử xoay cổ chân mấy cái,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nam-vung-cua-nhi-thieu/1682977/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.