Cuối cùng, Phùng Anh Anh luôn có thành tích chạy bộ trong top mười người đứng đầu lại không hoàn thành đúng thời gian, còn Nhiếp Nhiên trước giờ luôn đội sổ thì lại lần đầu tiên về đích đúng giờ.
Hai người đối ngược nhau, vô hình trung càng làm nổi bật lên sự thất bại của Phùng Anh Anh.
Vì thế, khi cô ta đi tới trước mặt Phương Lượng, Phương Lượng nghiêm mặt nói: “Phùng Anh Anh, em không hoàn thành đúng thời gian, dựa theo chính lời em nói, lại phạt thêm 3km nữa, lập tức chấp hành!”
Cảm nhận sự đau đớn nhẹ truyền tới từ mắt cá chân, Phùng Anh Anh giải thích: “Đó không phải em nói, là Nhiếp Nhiên...”
Phương Lượng cao giọng cắt ngang lời giải thích của cô ta, “Là quân nhân mà lại ngang nhiên lật lọng, phạt thêm 2km! Tổng cộng 5km, em và Nhiếp Nhiên cùng nhau chạy!”
Phùng Anh Anh nhìn gương mặt lạnh lẽo dọa người của vị giáo quan trước mắt, nghĩ tới lần trước chỉ vì cãi nhau mà bị phạt chạy đến 5km, cuối cùng cô ta cắn chặt răng đi qua bên kia.
Phùng Anh Anh phẫn nộ đi tới bên cạnh Nhiếp Nhiên, nghiến răng nghiến lợi nói: “Giỏi lắm, dám tính kế tôi!”
Nhiếp Nhiên mỉm cười, tỏ vẻ không sao cả: “Một người chạy thì buồn mà, dù thế nào cũng phải tìm người chạy cùng chứ.”
“Tìm người chạy cùng? Ha, cậu cũng không cẩn thận mà nghĩ cho kĩ, cái giá của việc chạy cùng này cậu có gánh nổi hay không à!”
Lời của cô ta có ý đe dọa rõ ràng, nếu là Nhiếp Nhiên của trước kia chắc chắn sẽ sợ đến mức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nam-vung-cua-nhi-thieu/1682941/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.