Sau khi được Mộ Diễn đồng ý cho người đó vào Thư Trạch đi ra ngoài và mời họ .Cánh cửa dần hé mở .
- " Chào con trai Thẩm Mộ Diễn yêu dấu của mẹ."
Mộ Diễn có vẻ khó chịu khi thấy được bà Tiếu Cẩn Tuyên ,anh cau mày và hỏi lại bà với giọng nói lạnh như băng.
- " Mẹ lại tới đây làm gì ?"
- " Mẹ nhớ con trai của mình cũng không được tới đây sao ?"
Kể từ ngày Tuyết Như mất thì niềm tin của anh đối với người mẹ này cũng đã mất đi .Dù cho một lời bà nói anh cũng không bao giờ tin.Mộ Diễn lại nói tiếp.
- " Nếu không có chuyện gì mời mẹ về cho.Con còn nhiều việc rất bận không rảnh tiếp khách.....Thư Trạch."
- " Này này Mộ Diễn con có cần hất hủi bà mẹ này không.Mẹ nói nhanh rồi sẽ đi ngay thôi và con cũng hãy nhớ rõ những lời nói này ,nhất định không được quên..........mẹ chắc là sau một thời gian hai đứa ở chung cho tới bây giờ thì con hẳn cũng đã có tình cảm với nó rồi nhỉ .Con còn giúp nó sáng mắt nữa....."
- " Mẹ cho người theo dõi con sao ,chuyện Ngô Doanh Doanh sáng mắt sao mẹ lại biết ?"
- "......Đúng vậy ! à Thẩm Mộ Diễn nếu đã như vậy mẹ càng phải nhanh chóng tiến hành thôi , nếu cứ dây dưa để lâu thì "bùm....." lửa gần rơm lâu ngày cũng bén, hãy bảo vệ nó khi còn có thể đi không thì lại như con bé Tuyết Như kia đấy."
- " Nếu mẹ nói xong rồi thì hãy mau cút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-mu-cua-tham-tong-tai-lanh-lung/833220/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.