Hôm đó Thư Trạch là người đưa Tuyết Như đi đến trại trẻ mồ côi , Tuyết Như có vẻ hơi buồn vì cô muốn được anh đưa đi nhưng cô nghĩ lại anh còn có công việc quan trọng nên cô cũng không thể đòi hỏi ở anh quá nhiều.Thư Trạch thấy Tuyết Như có vẻ buồn vậy liền giải thích với cô.
- " Thẩm phu nhân , thiếu gia không phải là không muốn đưa phu nhân đi mà chỉ là ...."
Thư Trạch mới nói được nữa câu liền bị ngắt lời bởi Tuyết Như.
- " Tôi biết mà ! Thư Trạch cậu yên tâm đi tôi sẽ không buồn vì chuyện anh ấy không đưa tôi đi ,anh ấy còn có công việc của mình.....vả lại Mộ Diễn làm như vậy cũng là lo cho tôi và bé con sau này...."
- "....Tôi là vợ của anh ấy thì tôi nên thấu hiểu chồng mình hơn là trách móc anh ấy."
Nghe Tuyết Như nói câu này Thư Trạch thấy có vẻ cũng đúng nhưng chỉ có một điều là hai người họ mặc dù đã kết hôn nhưng cô không được sự đồng ý của mẹ Mộ Diễn ,còn ba anh cũng không hề biết chuyện con trai của mình có bạn gái vì ông không ở nhà nhiều nên mới đặt ra hôn ước với nhà Ngô gia khi Mộ Diễn chỉ mới 23 tuổi.
Nói là kết hôn nhưng Mộ Diễn chỉ đi đăng ký giấy kết hôn với Tuyết Như và cùng cô chung sống như vợ chồng .Thẩm Mộ Diễn cũng chưa hề tặng cho cô được lấy một chiếc váy cưới như bao người con gái khác và Tuyết Như cũng chưa bao giờ đòi hỏi ở anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-mu-cua-tham-tong-tai-lanh-lung/833218/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.