Trên gương mặt của Tư Mộc chẳng có một chút biến đổi gì cả, ngược lại cô còn rất bình tĩnh nữa là đằng khác kìa. Chiêu này đã quá xưa rồi. Tư Giai nghĩ chiêu này cô ta có thể xài đi xài lại mãi được hay sao. Bây giờ, đến cả Bạch Duệ Thần, chồng của cô ta Tư Mộc còn dám mắng nữa kìa, nghĩ cô sợ người chị gái này chắc.
"Chị biết vậy là tốt rồi!"
Tư Mộc lạnh lùng quăng cho chị ta một câu, khiến cho Tư Giai tức điên lên mà chẳng thể làm gì được. Nhìn bộ dạng của Tư Giai lúc này thật sự rất buồn cười. Đặc biệt là Trịnh Mỹ Châu đang đứng ở bên cạnh Tư Mộc, cô thật sự sắp không nhịn được cười khi trông thấy vẻ mặt của người phụ nữ kia rồi!
Trịnh Mỹ Châu tuy rất tò mò nhưng có vẻ đó là chuyện riêng của hai người bọn họ, vì thế, cô cũng không tiện xen vào. Trịnh Mỹ Châu đành đứng đó xem kịch hay mà thôi. Nhưng nhìn cách Tư Mộc chống trả lại người phụ nữ đanh đá kia, Trịnh Mỹ Châu chỉ có thể thốt lên một câu: good!
"Tư Mộc, mày....!"
Tư Giai tức đến không nói lên lời, không phải trước đây chỉ cần cô ta doạ một câu, Tư Mộc đã sợ chết khiếp rồi hay sao? Thật không ngờ rằng bây giờ Tư Mộc lại có thể quay lại chống trả với cô ta, khiến cho Tư Giai vô cùng tức giận nhưng lại chẳng thể làm gì được.
Nhưng điều đó cho thấy rằng, thời kỳ huy hoàng của Tư Giai sắp không còn nữa rồi!
"Sao? Chị gọi gì tôi? Có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-mu-anh-la-nguoi-tot-nhat-the-gian/833193/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.