Nhìn Vũ Ngọc Hân ngoan ngoãn nghe lời đi tới chỗ của hắn, lúc này, trên gương mặt của Bạch Duệ Thần mới một phần nào dãn ra. Sự hài lòng hiện rõ trên gương mặt của Bạch Duệ Thần.
Bạch Duệ Thần hắn đáng nhẽ ra không cần phải phiền phức đến như thế. Nếu Bạch Duệ Thần hắn muốn quan sát kĩ gương mặt của người phụ nữ tên là Vũ Ngọc Hân này, thì Bạch Duệ Thần có thể đi ngay tới vị trí mà người phụ nữ này đang đứng, không cần phải phiền phức đến nỗi ép buộc cô ta phải tự mình đến đây, doạ cho cô ta hồn phách như muốn bay lên trời vậy.
Nhưng Bạch Duệ Thần hắn là ai cơ chứ? Bạch Duệ Thần đường đường là phó tổng giám đốc của một tập đoàn lớn nhất trong cả nước. Nếu Bạch Duệ Thần muốn nhìn kĩ gương mặt của người phụ nữ tên là Vũ Ngọc Hân này, thì Bạch Duệ Thần hắn chính là muốn cô ta phải tự mình bước tới chỗ hắn chứ không phải là Bạch Duệ Thần hắn đi tới chỗ của cô ta.
Bạch Duệ Thần im lặng một lúc, rồi cánh tay của hắn chỉ vào vị trí đang còn trống ở ngay bên cạnh mình.
"Cô, ngồi xuống đây cho tôi!"
Bạch Duệ Thần ra lệnh cho Vũ Ngọc Hân ngồi xuống vị trí ngay bên cạnh mình, vị trí mà cánh tay của Bạch Duệ Thần hắn đang hướng đến.
Lần này, Vũ Ngọc Hân ngay lập tức làm theo lời của Bạch Duệ Thần, không dám lên tiếng thắc mắc câu gì mặc dù trong lòng của cô ta đang hoài nghi cực kỳ.
"Vũ Ngọc Hân, cô có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-mu-anh-la-nguoi-tot-nhat-the-gian/833118/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.