"Dạ, tên tôi là Vũ Ngọc Hân ạ!"
Bị tiếng quát làm cho sợ hãi, người phụ nữ kia buột miệng nói ra tên của mình. Gương mặt trắng bệch của Vũ Ngọc Hân đã co rúm lại đầy sợ hãi. Hai bả vai của cô ta khẽ ru rẩy lên. Cô ta cũng không biết vì sao mình lại buột miệng nói ra, có lẽ là bị Bạch Duệ Thần doạ cho sợ hãi chăng?
Cô ta tên là Vũ Ngọc Hân, một người mới vào đây làm được hơn một tháng, còn chưa quen với công việc ở đây. Nhưng do gương mặt của cô ta xinh đẹp nên mới được ở lại, chứ một người như cô ta mà làm việc ở những nơi có quy định cực kì chặt thì chắc là Vũ Ngọc Hân đã bị đuổi việc từ đời thuở nào rồi đấy chứ không phải là vẫn còn đứng ở đây đâu.
Sau khi Bạch Duệ Thần nhận được đáp án mà mình cần biết, khuôn mặt của Bạch Duệ Thần mới bắt đầu dãn ra. Sự tức giận hình như cũng đã nguôi đi một phần nào đó. Trên gương mặt của Bạch Duệ Thần hiện lên một sự hài lòng. Người phụ nữ này cũng coi như là biết điều, Bạch Duệ Thần cũng không muốn truy cứu điều này nữa.
Vũ Ngọc Hân, nghe cũng êm tai phết đấy nhỉ?
Cánh tay của Bạch Duệ Thần giơ ra trước mặt của Vũ Ngọc Hân, khẽ vẫy vẫy. Dường như Bạch Duệ Thần đang muốn kêu Vũ Ngọc Hân bước đến đây.
"Lại đây!"
Chân mày của Bạch Duệ Thần dãn ra, ánh mắt của hắn vẫn dừng ở trên người phụ nữ tên là Vũ Ngọc Hân đang đứng ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-mu-anh-la-nguoi-tot-nhat-the-gian/833117/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.