Chân mày của Bạch Duệ Thần khẽ nhíu lại, dường như là hắn đã sắp tỉnh dậy rồi. Đúng là như vậy, một lát sau, Bạch Duệ Thần khó khăn mở hai mắt đã nặng trĩu của mình ra nhìn mọi thứ xung quanh. Bạch Duệ Thần đưa tay day day hai bên thái dương của mình.
Bạch Duệ Thần khó khăn ngồi dậy, hắn cảm thấy cả người mình đau nhức, mệt mỏi. Chân tay thì rã rời ra không muốn cử động. Bạch Duệ Thần cảm thấy đầu óc choáng váng, đầu đau cứ như bị búa bổ vậy. Bạch Duệ Thần đưa mắt nhìn một lượt mọi thứ xung quanh mình.
Bạch Duệ Thần chỉ nhớ tối qua hắn uống rất nhiều rượu, nhưng hắn lại không nhớ mình đã ngủ từ lúc nào không hay biết. Đang nhớ lại thì có một giọng nói vang lên bên tai của Bạch Duệ Thần hắn.
"Bạch phó tổng, ngài dậy rồi!"
Một giọng nói vang lên ngay bên tai của Bạch Duệ Thần như đang muốn gọi người đàn ông này. Người đàn ông kia trông tầm khoảng hơn bốn mươi lăm tuổi chứ không phải là người già. Nghe qua giọng nói của người đàn ông kia, người nào cũng khẳng định là người đàn ông này chỉ khoảng trung niên cỡ bốn mươi lăm tuổi mà thôi chứ không hề quá năm mươi.
Bạch Duệ Thần hơi nhíu mày, đưa tay day day mi tâm của mình, hai mắt liếc xuống đất như đang cố nhớ lại điều gì đó. Bạch Duệ Thần đang cố nhớ ra xem tối hôm qua xảy ra những chuyện gì. Lúc này, trong đầu của Bạch Duệ Thần hắn hoàn toàn là một mảnh trống rỗng, hắn hoàn toàn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-mu-anh-la-nguoi-tot-nhat-the-gian/833105/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.