Mặt trời vừa mới ló rạng, trong một quán bar sang trọng nhất cái thành phố S này. Nơi mà chỉ dành cho những con người ở trong giới thượng lưu mới có khả năng đến đây. Cả cái quán bar không hề bật đèn, chỉ có những tia nắng sớm chiếu vào mới có thể nhìn thấy được mọi khung cảnh ở nơi này.
Trời cũng đã sáng, mọi người tập trung ở đây đều đã giải tán hết rồi. Có người thì đi về nhà với vợ, với con. Có người thì lái xe thẳng một mạch đến công ty, bắt đầu một ngày mới. Bây giờ, khung cảnh ở quán bar này thật là tẻ nhạt, không còn đông vui như những buổi tối nữa.
Ở đây hiện giờ, cũng chỉ còn có một vài vị khách đêm qua ngủ lại đây nhưng cũng đã chuẩn bị ra về, chứ ở đây làm gì nữa chứ? Còn lại trong quán chỉ còn có nhân viên phục vụ, nhân viên bồi bàn, nhân viên pha chế cùng với mấy người quản lý ở đây mà thôi!
Bọn họ đang bận bịu trên tay với những công việc, không có thời gian dừng lại mà nói chuyện với nhau luôn. Sau cả một đêm, tất cả nhân viên đều phải làm công việc thu dọn đồ đạc, lau dọn bàn ghế ở xung quanh quán. Mà quán bar này vốn được dành cho những người ở trong giới thượng lưu mà, tất nhiên nơi này phải cực kì rộng rồi. Thế nên, công việc thu dọn cũng rất khó khăn. Cũng may là ở đây có đông nhân viên, không thì cũng đủ để chết mệt rồi.
Những người làm việc ở trong quán bar này, người thì chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-mu-anh-la-nguoi-tot-nhat-the-gian/833104/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.