(67)
Nhưng chưa kịp làm vậy, cánh tay của Bạch Hạo Vân khẽ nhẹ nhàng xoa đầu của Tư Mộc, khiến cho người ta cảm thấy cực kỳ ấm áp. Bạch Hạo Vân bật cười nhìn Tư Mộc, nụ cười trên môi của Bạch Hạo Vân mang theo một chút khổ sở nhưng vẫn muốn dỗ ngọt người con gái đang giận dỗi trước mắt mình đây.
"Được rồi mà! Đừng giận nữa! Không phải là anh không tin em, chỉ là anh lo lắng cho sức khỏe của em mà thôi! Nếu em đã không có vấn đề gì nữa thì anh cảm thấy yên tâm hơn rồi!"
Cánh tay của Bạch Hạo Vân nhẹ nhàng xoa đầu của Tư Mộc như là một người cha đang dỗ dành đứa con gái nhỏ của mình vậy.
Bạch Hạo Vân trong lòng dở khóc dở cười. Bạch Hạo Vân anh có già hơn Tư Mộc là bao nhiêu đâu, sao có thể nhìn hai người giống cha con thế nhỉ. Tư Mộc thì hai mươi ba tuổi, còn Bạch Hạo Vân năm nay cũng mới chỉ ba mươi tuổi mà thôi, hai người chỉ cách nhau có bảy tuổi, Bạch Hạo Vân cũng không lớn hơn Tư Mộc là bao.
Với lại, tuy năm nay Bạch Hạo Vân đã ba mươi tuổi, nhưng anh vẫn còn rất trẻ. Ai nhìn vào cũng nói rằng Bạch Hạo Vân vẫn chưa đến ba mươi đâu, trông Bạch Hạo Vân anh chỉ như mới hai mươi tám tuổi mà thôi!
Mà sao khi Bạch Hạo Vân anh đứng ở bên cạnh của Tư Mộc, người chỉ kém Bạch Hạo Vân có bảy tuổi, nhưng mà người nào gặp họ cũng nói rằng hai người như hai chú cháu vậy. Còn có người nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-mu-anh-la-nguoi-tot-nhat-the-gian/833095/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.