(53)
Bạch Hạo Vân liếc nhìn Trình Mục Vĩ, giọng nói phát ra mang theo sự cảnh cáo.
"Trình Mục Vĩ, coi như cậu may mắn. Lần này tôi tạm bỏ qua cho cậu. Nếu tôi quay lại mà còn như vậy nữa, cậu cứ liệu thần hồn."
Sau khi Bạch Hạo Vân đồng ý bỏ qua cho mình, trong lòng của Trình Mục Vĩ vui mừng khôn xiết, nhanh chóng cảm tạ trời đất. Trình Mục Vĩ giơ tay lên trời như là muốn thề độc vậy.
"Bạch Hạo Vân, Trình Mục Vĩ tôi xin thề, sẽ không có lần sau nữa. Tôi đảm bảo lúc cậu đi ra sẽ chỉ nhìn thấy cô ấy cười thôi chứ sẽ không rơi một giọt nước mắt nào nữa. Cậu yên tâm!"
Giọng nói của Trình Mục Vĩ chắc nịch, như muốn đảm bảo với Bạch Hạo Vân là sẽ không trêu chọc hay làm cho người con gái trong lòng của cậu ta, Tư Mộc nữa. Nếu không, cái mạng này mất lúc nào cũng không hay biết đâu.
Ấy thế mà Bạch Hạo Vân lập tức đanh mặt lại, còn mắng cho Trình Mục Vĩ một câu.
"Còn dám có lần sau à? Cậu có tin tôi đập cho cậu một trận không?"
Trình Mục Vĩ lập tức giơ hai tay xin hàng, vội vàng lên tiếng, tránh cho Bạch Hạo Vân lại nổi điên lên, lại muốn lấy mạng anh thì chết. Giọng nói của Trình Mục Vĩ hơi run run, muốn cho Bạch Hạo Vân sự tin cậy. Trình Mục Vĩ đưa tay gãi gãi đầu, nhanh chóng lên tiếng.
"Không không. Chắc chắn sẽ không có lần sau nữa. Còn nữa, cậu không mang cháo ra à, Tư Mộc ở phía bên kia chắc sắp chết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-mu-anh-la-nguoi-tot-nhat-the-gian/833081/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.