Bắc Khải anh bắt đầu cho một ngón tay vào khám phá thám hiểm nơi hang động. Đi đến phân nửa thì thấy có vật cản đường.
- Á .. đau... đau .. anh mau ra...
.Hàm Nhiên thì không ngừng đau mà cầu xin đối phương. Bắc Khải giờ làm gì còn lí trí nữa, anh bắt đầu dùng hai ngón tay và ra vào trong cô. Đến khi thấy bên trong ra đủ nước thì anh ngừng lại.
- Á... ưm... khó chịu quá...
- Mới ngừng một chút mà em đã khó chịu sao? em *** quá đó.
- Cho em... ưm..
Hàm nhiên vậy mà ngồi dậy và hôn chủ động đối phương và tay còn không ngừng tìm kiến gì đó. Bắc khải thấy cô như vậy thì liền đáp trả nụ hôn và anh thầm nghĩ con mèo này đang khó chịu nắm rồi.
Hàm nhiên nhìn thấy vật to lớn kia thì cô có chút hoảng nhưng thay vào đó thì Bắc Khải chẳng cho cô cơ hội từ chối.
- Sợ nó sao?
- To qua... sẽ rách mất..
- To thì nó mới làm em sướng... Nhiều nước ra rồi.
Bắc Khải hôn rồi ép cô nằm xuống giường anh chen vậy to dài đó vào giữa hai chân cô. Cô vì sợ mà khép chân lại làm cho anh thầm chửi thề " đã muốn rồi lại còn ".... Anh tức giận mà tách hai chân cô ra và không lời nói trước mà trực tiếp đâm vào bên trong. Vật của anh đi được phân nửa thì có vật cản. Bắc Khải anh biết đó là gì nên anh sợ đối phương đau, anh áp môi mình với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-me-toi-chon/2869704/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.